Ru

Ơi à ơi
Ngốc con bé bỏng
Xứ lạ quê người mẹ không có võng
Nên nằm giường ru con à ơi

Ơi à ơi
Con đường ngoài cửa sổ vắng thưa rồi
Thương con thèm người như con ong thèm mật
Mẹ sợ nắng sợ gió sợ mưa sợ cả những điều khó khăn vụn vặt
Mà biết đâu rằng con chỉ sợ cô đơn
Mà biết đâu con chỉ cần bước chân ra đường
Cười và nhìn và vẫy tay và ê a những từ chưa biết nói
Ngày lút cút trong nhà lẻ loi đến tội
Đêm về con mơ gì?


Ơi à ơi
Ngày hôm nay cuối cùng đã ra đi
Ngày mai sẽ tốt hơn con nhỉ





Xì chét

Xì chét nà. Tự nhiên thấy mình cứ lang thang lòng vòng chả biết làm gì, chả muốn làm gì, là biết xì chét gùi.

Nhớ tới blog của bạn. Vô blog của bạn, thì nhớ ra blog đóng cửa bữa rày.

Hì, dù sao cũng thấy dễ chịu hơn chút.

Tính viết cái này để nói bạn biết, blog của bạn có khả năng làm giảm xì chét.

Không được khỏe

Tính viết cái gì đó, muốn viết lắm. Nhưng mà viết rồi xóa, xóa rồi viết, rồi xóa.

Nhức cái đầu. Chả biết vì mắt kiếng mới nặng quá, vì nắng chiếu vô chỗ mình ngồi, hay vì cái gì nữa.

Thời tiết đảo điên. Bữa thì ấm và mưa. Bữa thì nắng và lạnh. Hôm qua nắng và mưa. Hôm nay nắng và gió kinh khủng.

Combo nào thì cũng không dám mang Roo con ra ngoài chơi, sợ nó bịnh. Tội nghiệp Roo con đứng bên cửa sổ nhìn ra công viên, đợi có người đi ngang. Có khi nó vẫy tay với các anh chị đi học về, mà anh chị thì xa quá không nhìn thấy Roo.

Roo con thèm người. Mình thì thèm thấy một Roo con vui vẻ chơi đùa ngoài sân, hoặc ở thư viện, chứ không phải là sau cửa kiếng và trong bốn bức tường.

Thôi ráng ít bữa. Giờ ông trời ổng đang không được khỏe.

-----------

À còn một chuyện dzui dzui. Hồi xưa coi phim thấy hay có mấy bài hát cầu mưa. Giờ bên này nghe bài hát cầu đừng mưa. Nó như dzầy:

Rain rain go away
Come again another day
Roo Roo wants to play
Rain rain go away.