Nhặt

Nhặt hoa trên những ngón tay
Nhặt ngây ngô ở những ngày xa xưa
Nhặt sao trong mắt trẻ thơ
Nhặt cơn gió đậu hững hờ trước hiên

Nhặt đời trôi nổi mông mênh
Cùng nhau nhặt nhạnh cũ mèm tháng năm
Nhặt trăng để có ngày rằm
Nhặt tay nhau để tay cầm lại tay

Nhặt mình từ một cơn say
Lơ ngơ nhìn mãi mới hay là mình
Nhặt tơ để chắp lại tình
Tơ bay vào gió linh đinh cuối trời

Nhặt tương tư đã quên rồi
Hóa ra chẳng thể cả đời nhớ nhau
Nhặt buồng cau nhặt nắm trầu
Em qua cổng ấy ngày sau đoạn đành

Nhặt câu hát cuối sân đình
Thương ai ai có biết mình thương ai
Nhặt bình minh thắp ngày mai
Ta đi nhặt tháng ngày dài lại đi.

Trồng cây

Mua vé số, là tin vào vận may
   Chả bao giờ trúng => vận may không dễ tin.

Cho mượn tiền, là tin vào con người
   Bị xù => Con người cũng không dễ tin.

Bữa đọc ở đâu đó : trồng một cái cây, là tin vào tương lai
   Mấy cái cây mới trồng nhà mình chit hoài :((

Xuân



Khi mùa xuân thò những nụ tầm xuân lên bậu cửa
Khe khẽ hát ca, khe khẽ thầm thì
Nghe khát vọng trở mình trong sợi gió
Giấc mơ nào từ những cuộc thiên di

Bầy ngỗng mùa thu ấy vội bay đi
Sáng nay có theo mùa quay trở lại?
Mang theo nắng một phương nào mê mải
Và câu chuyện đường dài làm quà tặng cho nhau

Những huyền thoại đời trước kể lại đời sau
Có khi trong mùa xuân cụ già ngồi nhớ ngày mình là đứa trẻ
Sẽ kể cho cháu nghe cả cuộc đời dâu bể
Hay kể những cổ tích xa xưa không muốn bị chôn vùi

Mùa xuân sang vẫn lạnh đến ngậm ngùi
Cỏ vẫn xanh hoa thủy tiên vẫn nở
Mạnh mẽ tươi cười nhắc cho người nhớ
Thời gian xoay vần lại một năm trôi

Mùa xuân sang tóc lại bạc nữa rồi
Sáng nhìn nắng thấy lòng mình trẻ lại
Đi đi mãi đường vẫn còn xa mãi
Có khi dừng ngồi nghe cỏ lao xao

Có khi ngồi hát bài hát năm nào
Ánh mắt nụ cười vẫn còn quanh quẩn
Giữa mùa về lại thấy mình vẫn sống
Vẫn bồn chồn khát vọng những đường xa