...



Có một chiếc lá nửa đời trôi giạt
Có khóm lục bình lênh lênh phiêu bạt
Có con đò già thèm một bến trăng
Có cánh phù du mơ giấc vĩnh hằng

Có ghét có thương ngông nghênh một thuở
Có lẽ sau này chẳng ai nhớ nữa
Lâu lắm chưa từng uống lại cà phê
Sóng sánh màu đêm qua mãi không về

Lâu lắm chưa từng lại nghe bạn hát
Bao nhiêu vấn vương gửi vào khúc nhạc
Lâu lắm chưa từng nghe bạn đọc thơ
Một chút mong manh một chút dại khờ

Có lẽ bây giờ chính mình đã khác…

Thu



Thu rơi trên đường cũ
Lá phong
Lá phong
Đỏ hắt bao nhiêu năm?
Cây vốn chẳng bao giờ viễn xứ
Hiểu gì quan san chia cắt
Hiểu gì tiếng nhạn giữa trời trước cuộc thiên di
Năm này
Năm sau
Năm nữa
Mùa thu nhạn bay đi
Chiều tà cánh mỏi
Lá phong tràn ngập lối
Thềm đá xưa bậc thang xưa chìm trong tận sương mù
Bây giờ ai nhìn sườn núi thay màu?
Bây giờ ai hoảng hốt dõi theo bước mùa đi vội
Lá phong tràn ngập lối
Tịch liêu màu
Có ai từng hát khúc gì đâu?