Than một cái coi, bữa giờ làm việc điên khùng. Tới mức mình đâm ra hay cười he he. Và hay vui vẻ một cách bất thường. Chắc là nếu miserable mà quá độ thì nó thành ra happy.
Hôm nay đọc một bài báo, tự nhiên hiểu tại sao hồi xưa họ đối xử với mình tệ quá. Bài báo nó nói về một loạt những triệu chứng chung chung của người trong hoàn cảnh đó, và nó đúng một cách kỳ lạ, không sai chữ nào hết. Nó làm mình hiểu ra là họ không cố ý gì, tại hoàn cảnh vậy thì người dễ thành ra vậy, và tại mình là người bên cạnh họ nên dĩ nhiên là mình phải chịu trận thôi. Nói chung là nên thông cảm, hoặc chạy ra xa xa là xong.
Cũng hôm nay, có vài việc lại làm mình nhớ tới một truyện mình đã đọc, ý nghĩa của nó là, nếu một người cho và một người nhận, thì người cho thường sẽ cảm thấy hài lòng hơn, và sẽ có thiện cảm với người nhận hơn (dĩ nhiên là cũng phải nhận một cách tử tế). Vậy nên thỉnh thoảng cũng nên biết nhận nữa.
0 comments:
Post a Comment