Buổi sáng trời hay có nắng. Có bữa hai đứa rủ nhau đi lòng vòng, chủ yếu để mình đi dạo được một tí. Trên lề đường gặp một bà cụ chạy cái xe dành cho người già bé tí như xe đồ chơi trẻ con, sau lưng xe còn có cắm cây cờ báo hiệu. Hai đứa nhường đường, nhìn bà cụ cười tươi lái xe qua. Gấu khoái chí nói, mai mốt già gấu sẽ mua hai cái giống vậy, gấu lái một cái, kéo theo vịt ngồi trong cái phía sau, tha hồ chạy ten ten. Nghe vậy tự nhiên thèm mình mau già.
Buổi tối cả nhà lạnh cóng, trừ cái giường. Gấu nằm ôm chặt thật kỹ cả hai mẹ con, cố gắng ủ cho mình ấm lên. Mình bảo mai mốt em chỉ muốn sống ở những chỗ nào lạnh thôi. Gấu hỏi để làm gì, mình nói để tối luôn được gấu ôm.
Nói chuyện với pepe. Pepe khuyên mua một số đồ dùng cho em bé, những thứ mà mình đang suy nghĩ có nên mua hay không vì có người bảo nên, người lại bảo không. Hình như bao giờ pepe cũng xuất hiện ngay lúc mình đang phân vân chuyện gì đó, giúp mình quyết định. Rất giống một papa thật sự.
1 comments:
Mình cũng cảm thấy ấm áp khi đọc được bài này của Dzịt :)
Cả nhà vui khỏe nhé!
Post a Comment