Mùa đông mưa

Chen lẫn trong những ngày nắng lạnh là những ngày mưa.

Nắng mùa đông thiệt dễ chịu, nhưng lừa phỉnh người. Mình trúng gió mấy lần trong những ngày nắng. Cứ thấy nắng thật vàng, gió thật lặng, thế là hí hửng chui ra ngoài trời. Một buổi thích thú vì cảm giác ấm áp tự do, đổi lại là một đợt trúng gió te tua. Vậy mà mình lại vẫn thích nắng, vẫn thích ra ngoài trời, coi bộ bản chất của mình là dễ bị cảm giác ấm áp lừa gạt.

Mưa mùa đông cũng dễ chịu, một kiểu khác. Trời âm u, lạnh lạnh, tê tê. Cảm giác cũng tê cứng. Không buồn, vì có mưa là cây cỏ sinh sôi, sáng mai ra sẽ lại thấy một búp non mới mọc lên. Không vui, vì ... có gì đâu mà vui? Nhìn mưa, biết chiều nay ta ở trong nhà. Biết lát nữa mình sẽ lại ôm Roo con ngồi chỉ chỏ "mưa kìa con". Biết Roo con ôm trong lòng rất ấm, và cái mặt cười te te của nó rất thương.

Mưa mùa đông dễ chịu vì hai ba bữa nữa sẽ không phải tưới cây, và cái bồn nước sau nhà sẽ đầy. Xứ gì mà nước mắc mỏ như điên. Nước uống được, mang tưới cây cứ có cảm giác như mang nước suối đi tưới. Lãng phí một cách vô duyên vô cớ. Giờ có mưa, giống như được vài xu rơi xuống từ trời.

Mưa mùa đông dễ chịu, vì trong lòng cũng đã dễ chịu. Không cần vui, chỉ cần không buồn là được. Không cần nắng, vì mưa cũng tốt. Mình đã nói, nắng chỉ lừa phỉnh người.

Ừ mà cũng chỉ có nắng mùa đông lừa phỉnh người. Sau mùa đông, lại đến mùa xuân. Hy vọng tới lúc đó nắng không còn làm mình bịnh, để mỗi lần ra nắng được thấy vui trọn vẹn.




0 comments: