Hôm nay rảnh, lại ngồi nói chuyện linh tinh
Khu nhà này, hầu như nhà nào cũng có trồng hoa hồng. Đủ màu đủ kiểu. Riêng nhà mình chủ nhà trước trồng 6 cây hoa hồng, 2 đỏ 2 hồng 2 trắng, toàn những màu truyền thống. Hoa đỏ vốn là màu kiêu kỳ, nhưng tàn một chút đã thấy thảm thương. Hoa trắng vốn là màu sạch, nhưng bị héo một chút góc cánh là nhìn đã thấy hết sạch. Hoa hồng thì tươi tắn và dịu dàng, làm mọi thứ quanh nó cũng sáng lên một chút.
Những người chủ nhà luôn ráng tỉa sao cho cây hoa hồng có dạng như chùm pháo bông, nghĩa là một cái thân cao lên cỡ 1m, từ điểm 1m đó hoa nở tròn xoe ra chung quanh như một cục bông đường kính cỡ 30-40cm. Nhìn có vẻ không tự nhiên, nhưng hơi sang sang, giống mấy cây cảnh tỉa tròn trĩnh như chó bông Nhật.
Đầu xuân, hồng với cúc và đủ loại hoa khác nở đầy. Được một tuần, đi đâu cũng thấy hồng héo, xấu xí buồn bã. Cúc héo nhìn không ra, đài hoa tàn đã giấu vô đám lá xanh. Cuối một mùa hoa thì nhà nào trồng hồng còn xấu hơn nhà trồng cúc.
Rồi tất cả các loại hoa mùa xuân đều tàn dần, agapanthus nở. Loại hoa này có nơi bị coi như cỏ dại, vì nó mọc khỏe và dai. Nếu là cỏ dại thì nó là một loại cỏ dại lộng lẫy, với cọng hoa cao vút cong cong và chùm bông xanh nhạt bắn tung ra như một chùm pháo hoa; cái này mới thật giống pháo hoa, chỉ khác chỗ màu sắc của nó không sáng rực mà rất dịu dàng.
Hoa agapanthus nở, trời nóng, mùa hè. Chuột nhỏ thì vẫn bịnh. Đêm ngủ ho như cuốc, sáng ra chảy mũi xanh lè thật đáng thương. Bị dựng dậy sớm đi học, chuột nhỏ cứ hức hức đi theo bố mẹ đòi bồng vì buồn ngủ. Đi học bị cho ăn bánh mì nhiều, không thích uống nước, chuột nhỏ bị bón thảm thiết. Mẹ gói theo 2 quả đào to, gặp cô giáo năn nỉ cô cho nó ăn một quả sau mỗi bữa ăn. Sau khi các cô hỏi han, rồi hội ý, cũng đồng ý cho nó ăn đào mẹ mang theo, còn hỏi kỹ cho nó ăn thế nào, có lột vỏ không, cắt làm mấy... Mẹ mừng rơn, yên tâm đi làm. Cuối ngày về đón chuột nhỏ, hai trái đào còn nguyên. Cô giáo ca chiều ngơ ngác nói tao chả nghe cô giáo ca sáng bàn giao gì cả.
Bên này khi tiếp xúc với người Úc, hay bị hụt hẫng kiểu đó. Thấy họ thật nhiệt tình, thật thông cảm, thật dễ thương, cuối cùng hóa ra là không đáng tin. Họ yes yes nhưng rồi quên.
Mẹ nói, nếu là người Hàn, họ đồng ý với mình là họ sẽ làm. Bố ừ.
Lòng tin được xây dựng sau 7 năm trời sống ở Hàn. Lòng tin bị mất sau gần 2 năm sống ở Úc.
0 comments:
Post a Comment