Mưa


Có lần
Xưa lắm
Trời mưa
Đường chưa đi hết
Người chưa hiểu người
Ướt vai em
Ướt vai tôi
Nghe trong tầm tã
Có lời thở than
Mịt mù là bóng thời gian
Vừa quay lưng đã thấy ngàn trùng xa
Có lần
Mưa lại nhạt nhòa
Có ai đó chợt hiểu ra
Muộn màng...



2 comments:

Tồn Phan said...

Thơ của chị nhẹ nhàng nhưng hay lắm!

Ugly duckling said...

Ui, lâu quá mới vô blog thấy có người comment thích quá. Cảm ơn em :D