Buổi sáng lười biếng, ăn rồi lại ôm cái máy tính ... Thậm chí chả buồn mở cửa sổ.
Cho nên căn phòng âm u ... cho nên cứ nghĩ là trời đất cũng đang lạnh lẽo và âm u như vậy.
Nhưng vừa thử nhìn ra ngoài ... Trời nắng rực rỡ.
Mùa đông chưa có tuyết cứ khô queo và trụi lủi. Những ngọn đồi trơ trụi, cây cối khẳng khiu. Lạnh đến tê nhức cả đầu.
Hôm thứ hai trời mưa. Có con vịt ngốc đứng chờ xe bus lâu quá chừng lâu dưới trời mưa. Lạ một nỗi chỉ thấy hơi cong cóng một chút. Những vòm cây trơ trụi không giúp được tí nào trong chuyện che mưa. Nhưng khi nhìn kỹ thì ... chao ơi là đẹp, những cành cây rắc đầy mưa long lanh như một vòm sương thủy tinh.
mọi chuyện dường như đều có thể ẩn chứa một điều gì đó tốt lành, nếu mình nhìn bằng đôi mắt khác...
0 comments:
Post a Comment