Hành phương Nam (thơ Nguyễn Bính)

...
Ta đi nhưng biết về đâu chứ
Ðã dấy phong yên lộng bốn trời
Thà cứ ở đây ngồi giữa chợ
Uống say mà gọi thế nhân ơi !

...

Bài thơ dài, mà mình chỉ thích có bốn câu này. Đọc nó trong một truyện ngắn có thể gọi là hay.

Hôm nay đọc truyện ngắn, tìm được thêm một câu nữa mà mình thích:

“Hạnh phúc tối thượng của cuộc đời là niềm tin rằng chúng ta được yêu; được yêu vì chính chúng ta, đúng hơn là được yêu bất chấp bản thân chúng ta ra sao”
---V.HUGO ---

Vậy thì mình đang hạnh phúc lắm mà mình không biết ^^

0 comments: