Cho tuổi 30 sắp đến

Cũ mèm rồi cả những niềm đau
Những trăn trở những bồi hồi xưa lắc
Cũ mèm cả những ngày bất trắc
Những ngày vui và những ngày buồn.

Em bây giờ nhàn nhạt với yêu thương
Chẳng thèm giữ và chẳng thèm nắm lấy
Cái gì của mình hình như vẫn vậy
Cái gì xa rồi đã hóa hư vô

Ba mươi năm như một trò đùa
Anh chải tóc tìm ra vài sợi bạc
Có những giấc mơ lâu lắm rồi đi lạc
Anh tìm về cho em được không?

Bây giờ hình như chẳng có bão giông
Dù đôi lúc cuộc đời vẫn khó
Em quen lắm rồi những hay những dở
Những nhọc nhằn những đổ vỡ từ xưa

Những lo toan của cuộc sống bây giờ
Kéo em mải miết đi theo chúng
Có phút nào bên trời gió lộng
Em lại là em của ngày xưa không?

Có bao giờ lại tóc rối má hồng
Ngồi vắt vẻo trên cành trăng mười sáu
Rồi tan biến vào ngày xưa hư ảo
Để chẳng còn em mòn mỏi của bây giờ.

Cũ mèm cả rồi những khát khao xưa
Em đã nhận không ra em rồi đấy!
Anh đánh thức đi để em tỉnh dậy
Kẻo cả đời mình chẳng nhận ra nhau...

1 comments:

Thùy Trâm said...

Hix... tâm trạng y chang... hix... buồn quá Kim Anh ơi!!!