Tết

Chính xác là cũng chẳng thèm bánh chưng. Nhưng thèm mở mắt dậy vào sáng mồng một, chiên bánh chưng, rồi ăn với thịt kho tàu và dưa món, giòn giòn mặn mặn béo béo.

Cũng chẳng thèm dưa hấu. Bên này dưa hấu tới mùa họ cũng bán đầy. Nhưng thèm ôm trái dưa xanh bóng mát rượi, dán giấy đỏ rồi đặt lên bàn thờ.

Cũng không thèm hoa mai hay chợ hoa. Bên này mùa xuân hoa đào nở rợp trời, đi chụp hình không hết. Thèm chở mẹ đi mua hoa. Thèm nghe mẹ tấm tắc mai nhà mình nở nhiều ghê. Thèm quay lại hồi nhỏ, tối 30 đi lảo rảo ngoài chợ coi có hàng nào dư bông bán rẻ để mua về chưng tết.

Cũng không thèm pháo. Giờ nhà nước cấm đốt pháo, giao thừa không còn bịt tai bịt mũi sặc sụa vì khói pháo bay khắp nhà. Sáng mồng một không còn xác pháo đỏ đầy sân đầy đường. Giờ, tối 30 thiên hạ đi coi pháo bông. Mẹ năm nào cũng cúng, rồi coi pháo bông trên ti vi. Có năm cái nhà trước mặt chưa xây thêm tầng, chạy lên ban công ngó thấy xa tít ở góc trời nhấp nháy ánh sáng xanh đỏ. Ghét cái ông nhà nước, đốt pháo lúc người ta bận lo cúng kiếng, chắc cả đời mẹ chẳng có dịp đi coi pháo bông.

Cũng không thèm lì xì. Giờ già rồi, ở VN chắc phải lì xì sặc sừ. Bạn bè cả năm bận rộn không có dịp tới nhà nhau chơi, dịp Tết mà tới thì vui nhưng ... cháy túi. Nhớ cái hồi còn ông bà, mình cũng hăm mấy rồi, đi làm tiền rủng rỉnh, vậy mà tết vẫn được ông bà lì xì.

Cũng không thèm áo mới. Giờ áo mới hay áo cũ cũng là áo mình mua. Thèm mua cho mẹ áo mới, sáng mùng một rủ mẹ mặc áo đẹp đi chụp hình. Mẹ mà chụp hình thì cứ kêu con chụp xa xa, chụp gần nhìn mẹ già xấu lắm. Vậy mà nhiều lúc nhìn lại hình cũ cũng giật mình thấy thời gian đi nhanh.

Thèm dọn dẹp nhà cửa. Thèm may rèm cửa mới. Thèm bày mâm ngũ quả.

Mà giờ lấy chồng rồi. Tết chắc chỉ về chơi được một tí thôi. Mình chưa đón Tết ở nhà chồng bao giờ, nhưng chắc cũng giống ở nhà mình. Cũng dọn dẹp, cũng mua sắm, cũng cúng kiếng, cũng chúc Tết. Giao thừa mấy mẹ con cũng ngồi coi táo quân. Mình cũng sẽ rủ mẹ mèo mặc áo đẹp đi chụp hình.

Tết, chẳng thèm gì. Chỉ thèm có mặt ở đó để nhà thêm người phụ việc, thêm người cười giỡn. Để mẹ mèo không than trong điện thoại, nhà mình ít người quá, mẹ ngồi coi ti vi một mình buồn. Để có thể chạy qua nhà mình một tí, giúp được gì thì giúp, không thì ngồi với mẹ ngoài ban công, nghe mẹ kể chuyện này chuyện nọ như ngày xưa.

Vậy mà 6 cái Tết rồi, chẳng có lần nào ăn Tết ở VN.

0 comments: