Khi con cười

Khi con cười
Những giấc mơ hồi sinh
Mẹ thấy ngày hôm qua thật sự là dĩ vãng
Mẹ thấy ngày hôm nay nắng rạng
Ngọn cỏ vừa cắt xong đã lại đâm chồi

Khi con cười
Mẹ thôi nghĩ về cuộc đời
Về những bất công, những hiểu lầm, những loanh quanh tính toán
Dù con chưa biết hai cộng hai luôn luôn là bốn
Nhưng con biết yêu thương và không biết giả vờ
Đối với con trắng đen không lẫn lộn bao giờ
Nên người lớn sẽ phải xấu hổ nếu chơi trò hai mặt
Sẽ tự ăn năn nếu làm sai cả những điều nhỏ nhặt
Vì ánh mắt con luôn trong trẻo dõi nhìn

Khi con cười
Mẹ thôi cô độc một mình
Cũng như hồi xa xưa mẹ thủ thỉ sẻ chia với con lúc trong bụng mẹ
Cái đầu bé nhỏ chắc không hiểu nhiều đến thế
Nhưng tình yêu luôn là một lời an ủi dịu dàng
Mẹ biết con yêu mẹ từ những cái rất bình thường
Như khi con chia cho mẹ cái bánh chỉ còn một mẩu
Mẹ cất mẩu bánh vào lòng như cất từng vụn ngọt ngào quá khứ
Sau này mãi mãi mang theo

Khi con cười
Thế giới này đẹp biết bao nhiêu
Nên mẹ viết những dòng này chỉ để nhắc mình đừng làm con khóc.


1 comments:

Oclen said...

Tôi tìm thấy tôi trong bài thơ của bạn.
Cảm ơn thật nhiều.