Cuối mỗi đoạn đường

Cuối mỗi đoạn đường đều có một chiếc gương
Khi ta đến chỉ gặp bóng mình trong đó
Từ xa cứ ngỡ là ai

Không còn đường để đi tới trước
Từ xa nhìn cứ ngỡ đường dài

Đứng lại hay quay lui?
Chân mỏi mệt rồi
Đã đi qua một đoạn đường rất dài rất dài
Dù cuối cùng cười với mình chỉ là chiếc bóng trong gương thì sao?
Dù tương lai chỉ là phản chiếu của những ngày đã qua thì sao?

Cuối mỗi đoạn đường đều có một chiếc gương
Chỉ để người bắt đầu đi ảo tưởng
Nhưng khi đứng trước gương, thất vọng, rã rời và giận dữ
Có ai lựa chọn đập vỡ chiếc gương để biết liệu sau đó còn có đường đi?

Vì sợ sau gương chỉ là bóng tối?
Hay vì chí ít người ta cũng đỡ cô đơn dù biết đó chỉ là chiếc bóng của mình?

0 comments: