Mùa đuổi nhau chóng mặt
Qua một đêm bất chợt ngày se lạnh
Tinh mơ trời tối đen
Biết mùa về sao vẫn chưa quen
Con đường dài những buổi sáng nắng vàng ươm giờ gầm gừ mây
xám
Bàn tay co ro chẳng biết chúi vào đâu cho đủ ấm
Chiếc giường buổi tối bỗng nhiên ngổn ngang nệm chăn
Bàn tay buổi tối vẫn co ro một mình
Bầy dế kéo đàn thê thiết ngoài vườn
Có phải thu về trăng cũng lạnh?
Sáng tỉnh dậy bàng hoàng hơn
Giấc mơ đã không đủ ấm
Nhìn thu về trên những ngón tay mềm
Thấy chúng sao mà cô độc
======================================
Bản chỉnh sửa của bạn tui
Mùa đuổi nhau chóng mặt
Qua một đêm bất chợt ngày se lạnh
Tinh mơ trời tối đen
Biết mùa về mà vẫn chưa quen?
Con đường thật dài
Những sớm nắng vàng ươm giờ gầm gừ mây xám
Bàn tay co ro chẳng biết chúi vào đâu đủ ấm
Buổi tối chiếc giường bỗng ngổn ngang chăn nệm
Bàn tay vẫn một mình
Co ro
Ngoài vườn
Bầy dế kéo đàn thê thiết quá
Có phải thu về trăng cũng lạnh?
Sáng tỉnh dậy bàng hoàng
Giấc mơ cũng không hề đủ ấm
Thu về trên những ngón tay mềm
Cô độc.
======================================
Bản chỉnh sửa của bạn tui
Mùa đuổi nhau chóng mặt
Qua một đêm bất chợt ngày se lạnh
Tinh mơ trời tối đen
Biết mùa về mà vẫn chưa quen?
Con đường thật dài
Những sớm nắng vàng ươm giờ gầm gừ mây xám
Bàn tay co ro chẳng biết chúi vào đâu đủ ấm
Buổi tối chiếc giường bỗng ngổn ngang chăn nệm
Bàn tay vẫn một mình
Co ro
Ngoài vườn
Bầy dế kéo đàn thê thiết quá
Có phải thu về trăng cũng lạnh?
Sáng tỉnh dậy bàng hoàng
Giấc mơ cũng không hề đủ ấm
Thu về trên những ngón tay mềm
Cô độc.
0 comments:
Post a Comment