Biển xưa



Lâu rồi không gặp biển
Ngồi nghe sóng rì rào kể chuyện
Những cổ tích lặng thầm giấu giữa ngàn khơi
Những khát vọng những bùi ngùi
Những con tàu mang ước mơ phiêu lưu về miền đất hứa
Những tình yêu xa xôi chẳng ai còn nhớ nữa
Nàng tiên cá thành bọt nước lên trời
Cổ tích vỡ vụn giữa đời
Chỉ có con bé con ngày xưa xót xa tiếc nuối
Những câu chuyện kể không có tuổi
Mà tóc người cứ bạc dần ra

Lâu rồi không ghé qua
Nghe gió biển cồn cào ru cả đời tiếc nuối
Bài hát người con gái làng chài nào hát mãi
Có người đi biển chưa về
Bài hát bên lửa trại một đêm đam mê
Có người nhìn người, có người lơ đãng
Bài hát sóng đôi ngồi bên bờ cát
Vu vơ nói về những chuyện đâu đâu
Cất lại trong lòng chi một chữ một câu
Để chỉ còn gió biết

Lâu rồi không về biển
Ngồi nghe mênh mông vô tận thét gào
Rừng dương một mảnh trăng cao
Tĩnh lặng và xôn xao gắn bó nhau cả đời không mỏi
Về để thấy mình thành mây ngàn gió núi
Thành cát vàng thành con còng gió lơ ngơ
Thành vầng trăng vằng vặc đêm xưa
Soi tất cả chỉ trừ bản thân mình góc khuất
Thành sợi rong tưởng lênh đênh trôi dạt
Cuối cùng vẫn mục nát bên bờ

Lâu rồi không nhớ biển ngày xưa…

0 comments: