Bún xào

Tự dưng ngồi đọc các bài viết về món ăn Việt Nam, lại nhớ món bún xào...

Cái món bình dân nhất trong số các món bình dân, và có lẽ chắc chỉ Sài Gòn mới có. Bất cứ một cái chợ nào cũng có ít nhất một hàng bún xào. Nhưng phổ biến nhất là những gánh bún bán rong, thường thấy ở những góc đường hoặc khu xí nghiệp. Giá cả cũng rất thoải mái, thường hai nghìn một phần bún có đậu phụ, nếu sang thì thêm một nghìn hai ba cái chả chay thơm thơm.

Nhưng tìm được một hàng bún xào ngon rất khó. Bún ngon trước tiên phải có nước chấm ngon. Nước chấm phải thật vừa ăn, có thể hơi mặn một tẹo cho thêm đậm đà, nhưng nhất định không được chua quá, không được lạt quá hay ngọt quá. Thêm vị ớt cay cay, nếu là thứ ớt tồi thì cũng có thể làm nước chấm bị chua và mất ngon. Mười gánh bún thì may ra chỉ được một gánh pha được thứ nước chấm ăn vào là muốn húp sạch mới thôi.

Nguyên liệu làm bún xào đơn giản vô cùng. Bún gạo, rau cải ngọt, giá, cà rốt xắt sợi. Toàn những thứ mát và nhẹ bụng, nên ăn không ngán bao giờ. Nhưng bún phải vừa mềm, không cứng không nát không chua. Rau giá cà rốt đêu phải xào vừa chín, còn giữ được màu bắt mắt. Rắc thêm một ít đậu phọng giã nhỏ cho thêm vị thơm thơm giòn giòn, và mấy lát đậu chiên. Chan nước chấm. Yummy ~~~

Cũng phải nói đến chả giò chay. Không hiểu sau ăn với bún xào người ta dùng chả chay mà không ăn chả mặn. Có lẽ ban đầu món này là món chay thì phải, vì nước chấm cũng là tương chứ không phải nước mắm như phần đông các món khác. Chả giò chay ngon phải được làm nhân thật khéo, thơm bùi vị tiêu, khoai lang, đậu xanh (và không biết những thức gì nữa, hihi), nhân nêm thật vừa, lớp bánh phải mỏng giòn. Không có vị ngọt của thịt nên nhất thiết phải thơm. Có gánh bán chả rất rẻ, nhưng ăn nhạt nhẽo chán ngắt.

Món bún xào gắn với nhiều kỷ niệm. Thuở lớp mười, buổi sáng hay chạy ra chợ mua một nghìn bún ăn là vừa no. Thỉnh thoảng chơi sang mua thêm hai cái chả nhâm nhi là đủ bắt đầu một ngày hạnh phúc. Năm lớp mười hai về nhà ngoại ở, hàng bún xào thành quá khứ. Cũng phải đến năm năm sau, khi đã ra trường đi làm, mẹ mới phát hiện ra một hàng bún xào ngon gần như ngày trước. Chủ nhật mẹ đi chợ hay mua về cho một phần. Mà cái hàng đó ngon quá nên hễ đi chợ khoảng tám giờ đã hết veo.

Rồi khi anh và em phát hiện ra một gánh bún rong có món chả khá ngon và nước chấm được coi là vừa miệng. Buổi sáng anh chở em đi làm hay ghé qua. Chị bán hàng trông nhỏ nhắn dễ thương, biết em thích ăn chả nên thỉnh thoảng vẫn dành lại hai cái khi mình đến muộn. Đến công ty hai đứa chia nhau một phần ăn, coi như có chút gia vị để bắt đầu một ngày.

Bây giờ ngồi nhớ món bún xào, không biết là nhớ món ăn hay nhớ những ngày thơ ấu cơ cực đã qua, nhớ tình thương bao la ân cần của mẹ. Cũng có thể là nhớ cái eo xèo của khu chợ chung cư cũ, nhớ những buổi sáng tinh sương hai đứa chở nhau dọc con kênh soi bóng bình yên, nhớ nụ cười hiền của chị bán hàng, nhớ cô bạn cùng cty và cùng cả tâm hồn ăn uống. Và cũng có thể là … nhớ anh lắm, anh biết không...

1 comments:

Unknown said...
This comment has been removed by a blog administrator.