viên sỏi hình trái tim
mài từ đá suối
mát lạnh như một lời nhắn gửi
như nước từ ngàn chảy mãi về xuôi
ngày mai em đi rồi
mây giăng mắt người ở lại
con suối ôm vào lòng những viên đá cuội
một thời in dấu chân mềm
em mài chi viên sỏi hình trái tim
người miền núi đâu có gì ngoài nỗi nhớ
sao còn sợ không điều gì nhắc nhở
khi mỗi chiều tiếng suối lại gọi tên
hạt bắp vàng như một mảnh trăng lên
đom đóm tối nay thật nhiều ngoài cửa
thắp đèn đưa ai?
bóng tối lung linh vỡ
viên sỏi có mòn theo nước thời gian?
0 comments:
Post a Comment