Mình cần một khát vọng. Cần một cái gì đó để ước mơ, và để cố gắng đạt được.
Chả hiểu sao dạo này hết muốn lập gia đình. Nếu nói cho mẹ nghe, mẹ sẽ hết hồn. Đối với mẹ, hạnh phúc là những đứa con. Mày không lấy chồng rồi thì mai này già sống với ai hả con? Mình vốn cũng sợ sự cô độc, sợ lắm. Nên mình chả muốn sống lâu. Mà nếu phải sống lâu, thì sao đây? Sống một mình, vui được không?
Hạnh phúc là những đứa con. Một trăm người phụ nữ thì hết tám chục người nghĩ vậy. Rồi lại đi mãi cái vòng lẩn quẩn của một kiếp người.
Mình vốn không có can đảm để thay đổi. Không thỏa mãn với thực tại, nhưng cũng không dám thay đổi nó, thì sẽ là một tai họa.
Có lẽ mình thích sống một mình hơn. Có lẽ mình không biết yêu thương.
0 comments:
Post a Comment