"Mai đây về nơi núi cao, nhớ nơi sông hồ biết lòng người nông sâu..."
Nông thì sao mà sâu thì sao
Có gì quan trọng khi lòng người dễ đoán hay khó đoán?
Hiểu thì sao không hiểu thì sao
Càng hiểu càng chán ngán
Người ném vào ta những muộn phiền bất mãn
Ừ thì duyên thì nợ thì đời
Dưa hấu còn đỏ lòng xanh vỏ
Mà thân tình cứ bạc như vôi
Nếu là nông chắc đã dễ dàng rồi
Lòng người sâu mà sao chẳng rộng
Biết thì sao không biết thì sao?
Nhắm mắt vẫn nghe đời biển động.
Một mai có về nơi gió lộng
Cũng cảm ơn ngày ấy sông hồ
Cảm ơn những dấu đời hằn học
Cho ta thấy nhẹ nhàng khi bước đến hư vô.
0 comments:
Post a Comment