Mệt

Mệt thiệt.

Bữa giờ chả hiểu sao bị mất hứng làm việc. Vẫn làm như điên. Nhưng nhìn mặt ông sếp hết cười nổi.

Bình thường thì chắc chả sao. Nhưng gấu sắp về VN, sắp "anh ở đầu sông em cuối sông" nên cũng muốn về sớm tí chơi với gấu. Cuối tuần cũng muốn đi shopping, dọn nhà, nấu ăn chung với nhau.

Cái "sớm tí" của mình là 8g, tức là trễ hơn 2 tiếng so với giờ ghi trong hợp đồng, và bằng giờ công ty thỏa thuận trong mail. Nhưng cuối cùng cũng impossible. Đi về nhà lúc 12g đêm, chỉ kịp dòm mặt nhau cái là lăn ra ngủ. Mà 12g thì cũng là sớm rồi.

Mình không nghĩ, đó là cuộc sống mà mình muốn sống.

======================

Nhiều khi nghĩ thấy mình dở. Có nhiều người làm việc cật lực để đạt được ước mơ của họ. Mình thì sao? Chẳng thấy ước mơ gì, chỉ đơn giản muốn đi làm kiếm ít tiền lương. Thích về sớm và thích nghỉ ngơi, chơi bời.

Như vậy chẳng tốt gì.

Mình có nên thay đổi?

Hỏi vậy thôi, chứ ai bảo là nên thì mình cũng chẳng muốn thay đổi.

======================

Hồi nhỏ, có học một bài thơ vẽ nên cuộc sống hạnh phúc lý tưởng của người dân trong chế độ xã hội chủ nghĩa:

"Bố tan ca đêm
Mẹ vào ca sáng
Bố về trong nắng
Áo thơm mùi dầu
Em ra đầu cầu
Giang tay đón bố"

Giờ nghĩ lại, thấy cứ "Bố tan ca đêm" mà mẹ lại "vào ca sáng" thì là địa ngục chứ thiên đường cái gì!

1 comments:

Bumblebee said...

Bạn viết rất hay!