Dạo này mèo con bị bỏ bê quá. Hồi xưa ở một mình, mẹ buồn nên nói chuyện với mèo con suốt. Giờ lại suốt ngày nói chuyện với ba, mèo con không được nhắc gì tới, lâu lâu mới được xoa xoa cho vài cái.
Mèo con im re, không đạp không máy gì cả, và to ù. Ai cũng nói sao mới 4 tháng mà thấy rõ bụng ghê. Mình cười he he, tại chị ăn nhiều mà. Mà mình ăn nhiều thiệt, tối nào cũng ních tới nổi no ú đi không nổi. Nhưng lúc đi khám thì phát hiện ra mình có 45kg - hầu như không tăng cân được bao nhiêu - và huyết áp thì thấp. Bác sĩ bảo ráng ăn nhiều vào (-_-!!)
Bên này đi khám không được siêu âm hay nội soi gì cả, thế là không nhìn thấy mèo con ngo ngoe. Mình muốn nhìn thấy mèo con quá chừng. Mình thích cái phòng khám bên Hàn, vô cái là nhìn thấy mèo con, nghe tiếng tim mèo con đập bịch bịch, nhìn cái đầu tròn tròn, cái tay cái chân nhỏ xíu, nghe cô bác sĩ nói "nhịp tim rất tốt, xương sống tốt, em bé phát triển hoàn hảo" cảm giác không còn gì sung sướng hơn.
Thôi kệ, cứ tin tưởng là mình cảm thấy khỏe mạnh bình thường, thì mèo con cũng khỏe.
0 comments:
Post a Comment