Nếu một người không thương mình thì đơn giản là vì họ không phải là mẹ của mình.
Tự nhiên nghĩ, mong được yêu thương cũng giống như mong cái cây mình chăm bón sẽ nở bông. Đại khái là thường thì có nhân có quả, chịu khó tưới tắm rồi thì bông cũng nở. Nhưng cũng tùy, có khi là cây xương rồng, tưới nhiều quá nó die. Có khi là cây thiên tuế, lâu lắm mới nở bông một lần. Có khi là phù dung, nở đó rồi tàn đó. Có khi là cây gì đó mà nó chả có bông.
Mà thường thì giống như mấy cây hồng mẹ mình hay trồng hồi trước, lúc mới mua về bông nhiều ơi là nhiều, đẹp ơi là đẹp. Xong rồi cứ từ từ nó ít dần đi, hiếm hoi tàn lụi, mặc dù mình với mẹ cũng tưới nước bón phân rất kỹ. Do nhà nghèo không có miếng đất để trồng cây. Trồng trong chậu không hợp.
Vậy nên cứ bình thản mà sống, còn người ta có thương mình hay không là chuyện của người ta rồi.
3 comments:
"Nếu một người không thương mình thì đơn giản là vì họ không phải là mẹ của mình."
---> tui đồng ý với bà hai tay hai chân luôn!
Mà sao ý tưởng lại được bà đặt ra vào thời điểm này, sau khi có em bé? Có vẻ trùng hợp à nha...
He he thì có con rồi mới biết ra nhiều cái đó mà :D
Post a Comment