Hạn



Có lẽ lá đã vàng khô lay lắt rơi cuối gió
Có lẽ cỏ đã lụi tàn
Mùa nắng vừa rồi dài quá
Ta nghe đất cháy thở than

Hôm nay mưa lại rơi
Ngọn cỏ nảy mầm không còn là ngọn cỏ ngày hôm qua
Chiếc lá đâm chồi không còn là chiếc lá non tươi của một buổi sáng ngày nào rực nắng
Lòng người đã lặng
Là tĩnh tâm hay là những ước mơ đã không sống nổi qua mùa?

Hôm nay mưa lại rơi
Có muộn màng cho những lời cầu chúc hôm nào nắng khát?
Rừng xanh cũng cháy rồi
Mưa rơi ướt mèm tro bạc

Có lẽ mầm cây lại mọc
Có lẽ rừng lại xanh
Mùa sau rồi lại nắng
Giấc mơ về một mảnh đất mãi mãi xanh có lẽ không thành

Là tĩnh tâm hay là đã quen với những mùa nắng hạn đi qua
Mà sao khi nhớ về màu xanh ướt đất ướt trời
Nghe lòng lặng ngắt

1 comments:

VB said...

Hay quá bạn ơi.