Food festival

1. Sáng thứ tư. Năm anh em bao gồm Đại ca Bự, Trúc, Hưng, bé Hạnh và vịt đi chợ Namun. Quái cái ông Trúc, hôm qua thì bỏ anh em đi home+ hai mình, hôm nay có bé Hạnh sao tự nhiên siêng thế.

Đến hàng thịt, giá thịt thì rẻ, giá xương thì trên trời. Tính toán mãi rồi quyết định mua mấy kg thịt bò loại rẻ nhất. Đang định mua thêm xương giá bò (5000/kg) thì nghe đại ca gọi "Xương ống 3000 một cái". Trời ạ, sao rẻ thế, kiểu này chắc phải mua vài cái về nấu cho sướng.

Đến khi tính tiền, hóa ra là 30 000 chứ không phải 3000. Bà con nhìn nhau mặt mày méo xẹo xót xa. Xin trả lại không được, kỳ kèo mếu máo mãi thì ông chủ bớt cho 5000. Thôi cũng được, mang về nấu cho nó ngọt nước (Nhưng cũng nhờ ống xương bất đắc dĩ này mà nồi phở đã thành công trên cả tốt đẹp ).

3. Rời chợ Namum, Đại ca Bự và vịt đáp xe đi cửa hàng bán đồ VN để mua gia vị phở. Đến nơi, tiệm đóng cửa, dán một miếng giấy to "Phượng đi vắng, gọi điện số ....". Tội nghiệp đại ca tốn mấy ngàn mua card, gọi điện chỉ nghe giọng Hàn léo nhéo báo máy ngoài vùng phủ sóng, trong vùng phủ chăn... Hai anh em ngồi méo mặt chờ. Hoá ra chị Phượng nhà ta đi tắm hơi, mãi đến 6 rưỡi mới thấy một em khác chạy về bán thay, ăn nói ngọt như đường nhưng bán thứ gì cũng đắt. Bịch bánh phở 4000, trong khi home+ có gần hai nghìn. Thôi về home+ mua bánh phở vậy.

Về home+, cái quầy chỗ để phở giờ trống lốc. Hết hàng. Huhu, làm sao bây giờ???? Hai anh em lếch thếch lội về qua cổng Kyung Hee thì vịt nảy ra ý kiến chạy vào quán Pho Hoa mua bánh phở. Đại ca Bự băn khoăn, biết họ có bán không. Ai dè họ bán thật. Giá 3000 một gói cũng chả đến nỗi. Quái họ làm gì có mấy gói phở mà lâu thế đại ca nhỉ. Hóa ra họ đang hì hụi xé cái địa chỉ bán phở ra, he he ...

Về đến bếp, bà con la om sòm, hai anh em đi đâu mà lâu ... Đại ca cười hehe, có đi đâu đâu, tại cái cô Phượng rắc rối tự dưng đi tắm hơi, không chịu chờ đại ca lên tắm hộ ...

Bà con đang cuốn chả giò, đã xong phân nửa nhân. Chiên đợt 1 xong thì giành nhau nếm. Huhu, nhạt quá đại ca Bình ạ. Lại không thơm. Không thơm thì cho thêm hành. Nhạt thì thêm muối. Nhiều thịt quá ăn chán thì thêm nấm mèo, cà rốt, giá. Vịt với bé Hạnh thêm một hồi, hai thau nhân đầy lại như cũ. He he, cứ thế này thì lợi thật, hay ta lại thêm nữa ^^

Lực lượng cuốn chả giò năm nay khá hùng hậu. Chủ nào chả nấy. Trọng Anh cuốn cái nào cái đó ốm tong teo. Trúc cuốn mập ù. Trung cuốn nhìn bèo nhèo. Cuốn chả của Hòa thì bụng phình lên còn hai đầu teo tóp.

Xong bà con về hết, còn hai chị em ở lại nấu phở. Nấu đến 3g thì bé Hạnh chịu hết nổi chạy về, còn vịt chiến đấu tiếp đến 5g sáng. Sáng hôm sau, bé Hạnh khai báo, hôm qua mãi đến khi chị về em mới ngủ được. Trời ạ, em có thao thức nhớ chú nào thì cũng ráng ngủ một tẹo, thức thế có phí không hả nhóc.

3. Ngày 19. Đến trưa mà vẫn chưa thấy lều chõng đâu cả. Ghé ngang sân bóng thấy bà con đang chuẩn bị vào trận cuối. Đại ca Thưa bảo thắng trận này vào chung kết, làm con vịt với cô em kết nghĩa của anh Cường ngồi cổ vũ om sòm. Bà con ta chơi hay thế, đá xong rồi, thắng vẫn còn hào hứng đòi rủ đội kia đá tiếp. Hoá ra là bị loại, huhu ...

4. Suốt buổi chiều hàng họ vắng teo vì khách đi hướng này đến thì gặp mấy chú Pakistan, khách đi từ hướng kia thì ghé vào hàng Trung Quốc và Bangladesh. Hòa với TA rao om sòm, phở ế đâyyyyyyy .....

Các giáo sư là khách hàng tiềm năng được chờ đợi và lôi kéo Mỗi khi ông giáo sư nào vào một hàng thì mấy hàng kia đứng nhìn xụng xịu vì tiếc. Mà kéo được giáo sư vào là một chuyện, tính tiền sao cho nghệ thuật lại là chuyện khác. Giáo sư Hong ăn xong hỏi how much, Đại ca Bự trả lời hết sức dịu dàng "It's up to you, professor". Bà con cười lăn lóc, ôi ôi, chuyên nghiệp đến thế là cùng.

Đến tối các chú Pakistan về, giá phở cũng được hạ xuống 3000/tô, thế là khách kéo vào nườm nượp. Bà con chạy vắt chân lên cổ (nhưng mỗi người cũng tranh thủ ăn được một lượng đáng kể ). Tội anh Cường đứng chiên chả giò rã chân, thỉnh thoảng lại năn nỉ vịt "Em gọi cho cô TQ giùm anh với...". Tội cả cô TQ cũng chờ mỏi cổ ở nhà "I want to kill him...". Hehe, so come here and kill him already

5. Cuối cùng cũng bán xong xuôi và nhậu xong xuôi. Phê và phờ. Bà con kéo nhau về. Nhớ đến đống bài tập lúc nhúc từ đầu tuần mà oải. Con vịt chống oải bằng cách kêu réo, bà con ơi, cuối tuần này ta lại đổ bánh xèo ... :D

0 comments: