Xe đạp ơi ...

Nghỉ lễ, mấy anh em kéo nhau đi tìm một cái chợ
Chợ thì chả thấy đâu, nhưng lại gặp một tiệm sale xe đạp. Bé Hạnh đang muốn mua một cái, nên tóm luôn một chú xe màu xanh da trời.
Cả bọn khoái chí thay nhau đạp xe. Con đường buổi chiều lộng gió, màu mùa xuân xanh rợp mắt. Nhìn Trúc chở bé Hạnh tự nhiên thấy nhớ ngày xưa. Cái hồi đi mùa hè xanh ở Củ Chi, papa mượn được một chiếc mini, thỉnh thoảng chở con đi lòng vòng. Một mùa hè đầy nắng gió và tiếng cười. Những đứa học trò lem luốc chộn rộn. Đêm sao băng và những giấc mơ...
Một thời sinh viên đi qua rồi. Một thời ngông nghênh lang bang cũng qua rồi. Thỉnh thoảng con vẫn nhắc với bé Hạnh về những ngày xa xưa đó. Về một cái thôn nằm heo hút cheo leo trên một góc rừng. Về con dốc "bà cố" với bọn vắt. Về những chiếc lồng đèn cho một đêm rằm...

Bây giờ chả đứa nào còn đi xe đạp. Bọn mình lớn hết rồi, bận rộn với những suy tính tương lai và gia đình, tình cảm... Thời gian thì không quay lại nữa. Mà con thì cũng chẳng muốn thời gian quay lại. Con đã đi một chặng đường quá dài để đến được ngày hôm nay. Nhưng chẳng hiểu sao trong cái buổi chiều thật nhiều gió và lá xanh này, con lại muốn ngồi sau xe đạp của papa một lần nữa, vui lại cái niềm vui trong veo ngày ấy một lần nữa...

0 comments: