Forgive & forget

Nhỏ bạn đang hết sức buồn bực : "bà coi, tui rủ tụi nó về nhà tui chơi. Ban đầu thống nhất rồi, xong tụi nó lại muốn đi Nha Trang. Khi không đi Nha Trang được nữa thì nói thôi về nhà tui, làm như nhà tui là cái trạm cuối cùng không đi đâu được nữa thì mới về..."

ừa, đôi khi người ta làm mình buồn chỉ vì sự vô tâm của họ. Mà những người bạn thân lại dễ làm mình buồn hơn. Với người lạ, người mình không yêu mến, mình không dễ bị thương tổn, và dễ bỏ qua mấy chuyện lặt vặt, tại sao vậy nhỉ?

Mình khuyên nhỏ, hay là bà bỏ qua cho tụi nó một lần. Coi như cho cả hai bên một cơ hội.

mấy hôm sau lễ gặp lại, nhỏ khoái chí kể : 'Về quê tui vui lắm. May mà nghe lời bà ..."

Tự mình cũng thấy khoái ... và nghĩ cũng may tối hôm bữa định giận nhỏ bạn cùng phòng, may mà sau lại thấy tội nó nên không giận nữa.
--------------------------------

Nhưng có những chuyện rất xa trong quá khứ, khi nghĩ lại vẫn còn buồn. Gặp lại người bạn đó vẫn cảm thấy không thân thiết được như xưa, mặc dù vẫn tay bắt mặt mừng

Mình vẫn chưa học được cách để tha thứ.

Hoặc là đã tha thứ rồi, nhưng chưa quên được.

Nhớ ra mình đọc ở đâu đó. Biết tha thứ thôi thì chưa đủ, phải biết quên.

0 comments: