Buổi hòa nhạc xuyên lục địa

Tối chủ nhật

Con vịt đang buồn. Cũng chả có chuyện gì đáng nói cho lắm, nhưng không hiểu sao cứ buồn linh tinh không dứt cả ngày trời. Rồi nhỏ bạn bên Belgium online và hỏi "Nghe nhạc không?"

Nghe chứ, sao lại không. Những bài hát từ bên kia đại dương luôn có cái gì đó an ủi hơn là nghe trực tiếp trên máy (dù chất lượng dở hơn, hehe). Và cái chức năng Call của YM beta sao mà hay thế, nghe cứ như một lần ở nhà nhấc máy điện thoại lên và nghe cô điện thoại viên 1080 thông báo có người tặng mình một bài hát. Bây giờ, không phải là một bài, mà là cả một chương trình.

Nhạc của nhóm AXN. Bài đầu tiên là Trái tim khắc tên anh và em. Mấy bài hát của nhóm này có khúc dạo đầu nghe như nhạc Hoa. Nhưng vịt thích nhạc Hoa, nên thích luôn mấy khúc dạo đầu của cái nhóm nhạc mới nghe lần đầu tiên này. Thì cũng đã một năm mù tịt nhạc Việt rồi còn gì.

Nhạc tình yêu. Tình yêu, sao mãi mãi là cái gì đó không thể hiểu nổi. Nhỏ nghe nhạc có buồn không? Nhất là bài Một ngày của Mỹ Tâm "Ngày không vui ... con sóng vẫn trôi muôn đời... Ngày không anh, ngày em nhớ anh. Nhìn đâu cũng ra đôi mắt anh.... Ngày buồn nghe trời gió ....". Hay mình thấy bài này hay là do cái buồn kỳ cục hôm nay?

Hết nhạc mới đến nhạc cũ. Phát hiện ra khi nghe qua Voice call thì chất giọng khoẻ và vang của Mỹ Tâm nghe được nhất. Mấy bài hát hồi cách đây ba năm thích như điên, bây giờ nghe lại vẫn thấy mênh mang thế nào. Nhắc một bài xưa, nhỏ bạn kiếm khắp các bài hát nó có cuối cùng cũng tìm ra được. Nó bảo, tui chưa thấy bài nào dở vậy. :D Thì có ai bảo nó hay đâu. Nhưng mà khi mình thích một cái gì đó thì thật không hiểu nổi tại sao lại thích.

Cái đầu đang từ từ giãn ra. Bỏ qua thôi, bỏ qua cho cả mình cũng được nhẹ nhàng. Những chuyện buồn phải chi như bài hát, thích thì tắt một phát là xong. Mà thật ra có khi tắt rồi đi ngủ nhưng lời nhạc vẫn còn vang vang trong đầu, chui cả vào giấc mơ ấy chứ. Chắc ngày xưa mấy cái dây thần kinh của mình bị đứt rồi bị nối lại bằng dây đàn, nên nó cứ hơi tưng tưng, mà đụng vào một tí là đã rung lên rồi mãi không chịu im lặng.

Cả một buổi tối không làm gì chỉ ôm cái headphone. Thương quá nhỏ bạn đầu kia chọn từng bài nhạc, và chịu đựng lùng bùng lỗ tai vì cái loa mở hết cỡ để bên đây mình có thể nghe nhạc rõ ràng. Bài này bà thích không? Thích... :D Thích thì tui không cho nghe nữa, chuyển bài khác :P hehe, bài nào cũng được. Music may be able to heal the soul, but now it's not music but you are healing my soul, u know...

2 comments:

Penguin said...

Vay thi he.n vao CN sau, se co mot buoi trinh dien ca nhac khac, co ca apache. Nhung voi dieu kien la nguoi cuoi cung cua bo lac apache ko dduoc nha^n co ho^.i nay ma nuong thit con dzit va con chim canh cut a(n ... kha` kha` ...

Ugly duckling said...

chit men :-&
Que^n mat ngay sinh nhat cua pepe. Huhu :((
He`n chi ca? nga`y hom do' cu+' thay bo^`n cho^`n the^' na`o, kho^ng ye^n ta^m, ma` kho^ng bie^'t la chuyen gi
Huhu, pepe du+`ng gian con nha... Nga`y mu`ng 4 con van nho+' la hom sau se la sinh nhat pepe a'. Xong den mu`ng 5 thi` que^n mat tiu. Ca'i da^`u ma('c di.ch ...