Đà Lạt

Đêm sau mưa. Sương phủ mờ những tòa building và những ngọn đèn đường chập chùng. Đi với nhóc lên một ngọn đồi mà hai đứa chưa khám phá bao giờ. Xưởng ceramic nằm biệt lập giữa đồi thông, lối đi vòng vèo gập ghềnh và những gốc thông cao vút thẫm lên trời đêm. Hơi gió lành lạnh sương và những bụi hoa hồng. Chiếc cổng đắp men gốm và tòa nhà xưởng với những bậc thang nghiêng nghiêng xưa cũ. Cái cảm giác như đang ngồi trước một tòa biệt thự trên đồi Đà Lạt.

Biết bao giờ lại có dịp lên Đà Lạt penguin nhỉ? để ăn lại khúc bánh mì cay xé lưỡi bên bờ hồ gió lạnh run lập cập. Để ngắm mai anh đào nở trắng nền trời đêm dọc một con đường vắng. Để hai đứa lại cùng nhau đi mua dâu, đi lòng vòng chợ đêm. Hoặc chỉ để trùm chăn nằm cạnh nhau trong một đêm lạnh ngắt, nói chuyện những ngày qua ...

1 comments:

Penguin said...

Ngày ấy, có một người rơi nước mắt vì công sức của mình bỏ ra dành cho cuộc đi chơi mà không được người khác coi trọng.

Nhưng cũng từ đó, có người tìm được cho mình một người bạn sẵn sàng lê lết đến bất cứ nơi nào ở Đà Lạt này.

Một lời hẹn sẽ quay lại thăm, Đà Lạt nhé!