Bến phù du

Bến phù du
Ai cũng phải qua một lần
Nghe rì rào cỏ lau hát những ngày những mộng mơ xa cũ
vốc nước vào tay soi quá khứ
thẳm sâu những vết thương lòng

bến phù du và những con thuyền đi không về không
ai hát bài ca mờ nhân ảnh
bàn tay muôn đời lạnh
đốt lửa bên đời có gặp lại nhau không

bến phù du
con gió thổi ngược dòng
giọt nước nào cũng nửa trong nửa đục
ngâm bàn chân lang thang mỏi mệt
giật mình nhận ra đá cũng đang mòn
tình yêu màu gì hở ngọn gió cô đơn?

1 comments:

moonie said...

Chị ơi, bến phù du ai qua cũng để lại chút nước mắt, ít thì tan cùng tuyết sương trong không khí, nhiều thì cũng chảy theo dòng nửa đục nửa trong, có phải không chị?