Những điều ước

Hồi bé đọc truyện hay thấy ba điều ước. Lúc đó hay nghĩ mình sẽ ước gì ... Điều ước thứ nhất là được xinh đẹp hơn (từ nhỏ đã thấy chán cái chuyện mình xấu xí như một con vịt). Hai điều ước còn lại để dành ... thế nào cũng sẽ có lúc cần trong đời

Lớn lên một chút và bắt đầu biết những điều ước là không thực. Lúc nào đi chùa (có một hai lần trong năm) hoặc thắp nhang ông địa và bàn Phật (cái này thường xuyên hơn) cũng chắp tay cầu cho mẹ khỏe mạnh bình yên. Trăm lần như một, dù cho mình có đang để ý một cậu bạn nào, đang thi cử, đang .... gì gì đi nữa, thì sao cũng được, mình thất bại cũng được, chỉ cần mẹ khỏe mạnh bình yên, hạnh phúc. Nhưng mẹ không hạnh phúc, không khỏe mạnh cũng chẳng bình yên. Càng ngày càng ít muốn cầu nguyện, bắt đầu có cảm giác nếu mình ước mong một điều gì đó bằng cả trái tim, điều đó sẽ không thành. Cũng phải mất một thời gian dài mới thấy là những điều ước rồi có lẽ vẫn thành hiện thực, chỉ là không giống lắm cái cách mình trông chờ nó.

Lớn lên thêm một chút nữa và yêu lần đầu tiên. Khi bước vào chùa thấy mình vẫn đang cầu cho mẹ. Nhận ra hình như mình chưa thật sự yêu.

Rồi cái "chưa thật sự yêu" cũng đi qua và gặp anh ... Lần đầu tiên trong một đêm xem pháo hoa một mình, khi trong đầu vang lên điều ước "cầu cho hai đứa mình mãi mãi hạnh phúc", giật mình thấy mẹ bị bỏ rơi. Không suy nghĩ gì hết, chỉ tự nhiên bật ra cái ước mơ mãi mãi được ở bên cạnh một người...

Và giao thừa năm nay. Có một sự lựa chọn khi chuẩn bị điều ước mà mình sẽ nhẩm trong đầu vào thời khắc chuyển qua năm mới.

Không phải mẹ. Không phải anh. Mà là P. Xin lỗi mẹ, xin lỗi anh. Những điều cầu chúc cho hai người xin để lại sau. Có một người khác cần biết bao một chút hạnh phúc trong cuộc sống.

0 comments: