Tình iu và nước lọc

Nhóc em - rể - họ - tương lai - bên nhà chồng của mình (tức là xa tít tắp với không tới và cũng chưa biết rồi sẽ có họ hàng chi không với mình) hôm nay viết lên blog của hắn một bài sưu tầm, đại loại tình iu thơm như trà, đắng mà đậm đà như cà phê, ngọt ngào như sữa, nồng nàn như rượu vang, nhưng cuối cùng bản chất của tình iu là chân thành và mát rượi như nước lọc.

Thú thật là lúc nào mình đọc bài của nhóc này cũng hay cười he he. Cậu nhóc đang iu, nên rất lãng mạn và hơi sến tí. Nói tình iu là nước lọc thì cũng gần đúng bản chất của nó rồi đó, nhưng có điều nhóc ta quên mất, cho 100 người chọn giữa nước lọc với mấy thứ nước khác thì hết 99 người chọn thứ khác rồi. Nước lọc, chỉ là một chất chống khát cơ bản mà người ta uống khi nào họ không thể hoặc không muốn uống những thứ nước khác thôi.

Mình thì hình dung khái niệm "tình iu - nước lọc" theo kiểu này: nếu lấy hết phần thơm tho, ngọt ngào, cay đắng, nồng nàn, blah blah... ra khỏi một mối quan hệ, tức là mối quan hệ giờ thành một ly nước lọc không màu không mùi rồi, mà sau đó bạn vẫn còn muốn gìn giữ mối quan hệ đó, muốn ở bên cạnh người đó, muốn chăm sóc cho họ, quan tâm đến họ, thì bạn đang có nền tảng vững chắc cho một tình iu.

Nền tảng vững chắc thui nhé. Còn tình iu hả, he he, lúc đó thì cứ lấy cái nền tảng vững chắc đó mà pha nó thành trà sữa trân châu hay cà phê nước cam gì đó tùy thích. Đâu có ai iu mà không muốn thêm hương vị vào tình iu của mình đâu. Đã iu ai đó, thì phải muốn cho người đó được hưởng sự ngọt ngào, thơm tho, hay nồng nàn, hay thỉnh thoảng giận dỗi cắn đắng một tí,... chứ nhỉ.

Trừ phi đó là một người nhạt thếch như một ly nước lọc.

0 comments: