Up

Em nói, sao em thấy phim "Up" chả hay gì hết chị ơi, em coi được một đoạn chán quá nên tắt, coi Friends.

Chị cười cười, trêu "chắc em quá tuổi coi phim đó rồi". Em la làng, em còn nhỏ hơn chị hai tuổi mà. Lúc nói câu đó để trêu em, chị nghĩ "phim này chỉ dành cho trẻ con coi". Nhưng sau đó chị nghĩ, trẻ con mà không mơ mộng thì cũng không thích phim Up.

Trẻ con mà không mơ mộng thì sẽ tỏ ra không tin khi thấy ngôi nhà bay lên bằng ... cả ngàn quả bóng bay cột vào ống khói. Trẻ con mà thực tế một chút, sẽ bảo chuyện mấy con chó biết làm đủ thứ việc là chuyện xạo, cũng như cái vùng đất Paradise Falls và con chim thích ăn chocolat đó là xạo nốt.

Trẻ con mà chưa bao giờ làm những trò ngốc nghếch thì sẽ không thích thú khi thấy chú nhóc đeo quả bóng bay nhảy qua mấy cục đá, khe nứt trên đường, tưởng tượng mình đang ngồi khinh khí cầu đi thám hiểm, băng qua núi qua vực sâu. Trẻ con mà hết ngây thơ, sẽ coi cái chuyện thằng nhỏ cứ nằn nì ông cụ cho phép nó giúp ông làm bất cứ chuyện gì cũng được, để đạt phù hiệu "Giúp đỡ người già", và đi săn lùng con snipe tưởng tượng nào đó, là ngốc nghếch nhảm nhí.

Mà người lớn, thì cũng chẳng mấy ai còn thấy xúc động trước cảnh một cặp vợ chồng sống bình bình đạm đạm với nhau, trong căn nhà nhỏ xíu sơn màu ngộ nghĩnh, chia sẻ một giấc mơ phiêu lưu mãi không đạt được vì đời sống khó khăn, lúc đọc sách thì thò tay nắm tay nhau... Như em, thành đạt và giỏi giang, thích xài hàng hiệu, thích các gã trai giàu có sành điệu, làm sao em có thể có cảm giác gì trước một cuộc sống đơn giản như thế, những mơ mộng trẻ con như thế, để có thể khóc cười và phiêu lưu với các nhân vật trong phim. Để kết thúc phim lại ngồi cười và nghĩ, cuộc đời mình cũng chỉ cần hạnh phúc bình dị như vậy mà thôi.

1 comments:

VB said...

Tui cũng thích phim Up lắm. Một ông già cùng một đứa trẻ cố chạy thật nhanh, kéo theo lơ lửng trên không là một cái nhà!!! "We are on the way, Ellie!"