Lại cái truyện manga hôm bữa mình nói. Trong truyện có một cô bé rất khoái chờ đợi.
Mình vốn ghét chờ đợi. Hông tin cứ cho mình leo cây cỡ mười phút, xong dòm mặt là biết liền mình ghét cỡ nào. Lúc đọc truyện thấy cô bé nói "không sao đâu, tui thích chờ", xong ngay lập tức enter happy waiting mode, mình thấy hay hay.
25 tháng 1, bay sang Úc với gấu. Mọi chuyện bình thường tới lúc máy bay chuẩn bị cất cánh. Mọi người nghe hướng dẫn an toàn, thắt seatbelt, ngồi thẳng lưng, máy bay bắt đầu chạy u u ra đường bay, thì có thông báo "sorry quý khách, vì có error message nên tụi tui phải cho máy bay về lại gate để check, mong quý khách chờ khoảng nửa tiếng".
Chờ thì chờ. Mình nhớ lại cô bé trong truyện, bắt đầu tìm cách vô happy waiting mode bằng cách lôi báo ra đọc.
Nửa tiếng sau, có thông báo "Các kỹ sư đã xác định được chỗ trục trặc và đang sửa chữa, xin quý khách vui lòng đợi 30 phút nữa".
Mình lau mặt bằng khăn nóng, uống nước cam họ mang đến, và bắt đầu chuyển sang nghiên cứu duty-free catalog.
Nửa tiếng sau, "Các kỹ sư đã sửa xong lỗi hồi nãy, tuy nhiên trong quá trình test họ phát hiện ra một trục trặc khác".
Mình hỏi cô tiếp viên chuyện gì sẽ xảy ra nếu mình lỡ chuyến bay connect đến Melb. Họ cam đoan sẽ có người giải quyết chuyển mình qua chuyến khác nếu cần. Thế là mình ngả lưng ghế, bắt đầu coi phim Megamind.
Nửa tiếng sau, phi công thông báo component cần thay thế đang trên đường vận chuyển từ nhà máy tới sân bay. Phim đang hay.
Một tiếng nữa, tiếp viên phục vụ thức ăn. Món bò khá ngon mặc dù mình không ăn được khoai tây. Mình ăn, uống, quẹt mỏ, rồi coi tiếp Megamind.
Xong Megamind, rất phê. Được phát một cái muffin để ăn vặt. Theo thông báo thì component đã vận chuyển tới nơi và chuẩn bị được lắp ráp. 3 cái ghế cùng hàng mình đều trống, nên dĩ nhiên mình dựng hết tay ghế lên và nằm dài ra ngủ.
Đang ngủ ngon lành thì có thông báo mới, hành khách sẽ được trả lại lên terminal để lát nữa tắt hệ thống điều hòa trong lúc sửa chữa. Dòm đồng hồ, hóa ra đã ngồi trên máy bay được 5 tiếng. Mình lưu luyến giã từ hàng ghế êm ái, trở lại lên terminal.
Mỗi người được phát một thẻ transit để lát nữa có thể board lại, và một phiếu ăn 12K won. Họ hẹn 1h sau quay lại. Mình chui vô cái lounge họ hướng dẫn để ngồi nghỉ, lên net báo cáo tình hình với gấu, chat chit với chị mèo. Xong mình quyết định đi xài cái phiếu ăn, mặc dù vẫn còn no no. Phát hiện ra foot court có bán phở. Một phiếu ăn đổi được tô phở cộng thêm cái bánh chocolate.
Ăn xong phở, mình vác bụng lặc lè quay lại gate. Bà con Hàn đang tập trung quanh bàn information, có vẻ nổi giận. Thông báo kế tiếp, vì thời tiết quá lạnh nên việc lắp đặt component gặp khó khăn, bà con chịu khó đợi 30 phút nữa. Mình lôi laptop ra vô net tiếp.
Có một cô người Hàn sống bên Úc cũng đi qua Melb giống mình. Hai đứa ngồi tám tít chuyện cuộc sống bên Úc và Hàn. Cổ nói tui ghét chờ đợi.
Mình nói ừ, hồi xưa tui cũng ghét. May mà cách đây ít bữa, tui đọc truyện kia có một nhân vật rất enjoy waiting.
======================================
Cũng phải báo cáo nốt là cuối cùng mình đến được Melb sau giờ dự kiến 11 tiếng. Thời gian delay đủ để mình enjoy thêm một cái bánh mì kẹp thịt, một free meal voucher ở sân bay Sing, một vòng shoping, một chầu massage chân bằng máy miễn phí.
1 comments:
Câu chuyện bà post từ năm ngoái này rất dễ thương!
Post a Comment