Gấu con hay nấc cục. Mới đầu cứ tưởng gấu con đạp, nhưng không phải thế, cứ pok... pok... pok... pok... đều đặn cả một lúc lâu. Mình thắc mắc mãi đến một hôm thì chợt nhớ trong cuốn sách của bệnh viện có nói, từ 6 tháng trở đi em bé bắt đầu có thể nấc cục. Đi hỏi cô giáo lớp antenatal, cô nói đúng đó, em bé nó nuốt nước, và nếu nuốt nhanh quá thì nó có thể bị nấc cục.
Về kể gấu nghe. Gấu cười he he, hóa ra là do cậu chàng ham ăn đó mà.
Từ đó trở đi mình hay lo lắng mỗi lần nghe gấu con nấc cục. Nghĩ đến cảnh nó bé tí và nằm co ro trong đó, nấc liên hồi, thấy rất thương mà không biết làm gì để giúp gấu con hết nấc cả. Xoa xoa, gấu con vẫn nấc "ic.... ic... ic...", nhưng hơi nhỏm lên đụng vào tay mình như để méc "mẹ, con nấc cục".
Tối hôm qua, đi ngủ sớm quá nên thức dậy lúc 2 giờ sáng rồi không ngủ lại được nữa. Nằm nghĩ coi sáng sẽ nấu gì cho gấu ăn sáng. Nghĩ một hồi các món bún nem nướng, bún thịt xào, bún chả cá... thì kết quả là bụng kêu rột rột. Càng không ngủ được. Mình nằm chép miệng thèm, được một lát thì nghe gấu con cựa quậy, lăn tới lăn lui, rồi ... nấc cục. Ha ha, gấu con cũng ham ăn giống mẹ.
0 comments:
Post a Comment