Chuyện trên subway

Subway vào khoảng 6 giờ chiều ngày thứ bảy còn giống một hộp cá hơn là bản thân cái hộp cá mòi. Nó đứng ép sát vào một đầu băng ghế, cảm thấy mình bị xô đẩy từ cả hai phía. Những người tốt phước và nhanh chân kiếm được một chỗ ngồi thì đang thi nhau ngủ gà ngủ gật, mặc cho bao nhiêu cặp mắt ghen tị chung quanh đang mỏi mòn chờ họ thức giấc và xuống tàu, bỏ lại chỗ trống béo bở.

Nó thầm thở dài khi thấy bà cô đang ngồi ở đầu băng ghế ngủ say sưa, như để chứng tỏ là bà ta không hề có ý định rời tàu trước trạm cuối cùng. Lại đến một trạm nữa, đầu kia có một người đứng dậy. Và dĩ nhiên, ngay lập tức có một người chiếm chỗ.

Nó hơi ghen tị nhìn kẻ đó. Rồi giật mình nhìn kỹ lại lần nữa. Hóa ra hắn ta không đi một mình mà đi chung với một cô gái, và cô ta vẫn đang phải đứng, ô hô...

Gọi là hắn, vì cái mặt mất cảm tình không chịu nổi. Khoảng 30 tuổi. Tròn quay, hơi phị phị xệ xệ, trông không giống như người bị béo mỡ mà giống như có ai chơi ác bơm cho một ít nước vào khiến nó chảy nhão ra từ bên trong. Hoặc giống như một miếng bánh bao nguội đã bị nhúng nước. Hai con mắt híp cũng chảy xuống, nhìn dài dại, lại có vẻ ngu ngu.

Tả như vậy thì cũng hơi ác miệng. Chẳng qua là do nó có ác cảm với hắn ngay lập tức. Có ai đi cùng với bạn gái mà lại giành lấy chỗ ngồi trong khi bạn gái phải đúng không?

Ngồi xuống rồi, hai tay hắn bắt đầu hoạt động quanh vòng eo của cô. Cái mặt lò đờ ngước lên nhìn cô, càng có vẻ bệu xệu bệnh hoạn hơn. Vậy mà cô gái chỉ hơi gạt nhẹ tay hắn, rồi để yên, lại còn massage vai cho hắn nữa chứ. (hix, lúc này nó bắt đầu dòm kỹ xem thằng cha này có dấu hiệu gì của sự giàu có không mà sao có cô gái chịu lỗ như thế)

Có thêm người lên tàu. Một cặp choai choai ép nó dúi sâu thêm vào cái thanh sắt (không có thanh sắt chắc nó nhào luôn vào lòng bà cô đang ngủ). Nhìn sang bên kia, con heo yorkshire cũng đã ngủ, tay đã xuôi xuống, đầu hơi nghoẹo sang bên, hai mắt dĩ nhiên là nhắm tít, hai cái má càng xệ não nùng. Cô gái đứng vịn vào một trong những cái tay nắm treo dọc băng ghế cho hành khách có chỗ bám. Không biết cô đang nghĩ gì...

0 comments: