Bằng lăng

Tự nhiên nhớ hoa bằng lăng
Nhớ cái màu tím gầy gò và hoang dại
Như con bé ngày xưa tóc còn chưa kẹp mái
Lơ ngơ nhìn hoa tím góc đường

Người ta ai cũng có một thời để học cách yêu thương
Như hoa bằng lăng có một thời diệu vợi
Mùa hoa cũ đi qua
Mùa hoa sau lại tới
Yêu thương đâu chỉ có một lần

Hoa chọn chi cái màu bâng khuâng
Rồi nép mãi cành cao mà nhớ
Những chiều thông thênh gió
Hoa có theo về phía cuối trời không?

Tím chi cái màu bao dung
Ai cũng có những sai lầm của ngày xưa cũ
Hãy cứ dịu dàng soi vào quá khứ
Trước tiên mình phải thương mình

Cái màu mực lem nhem của thời học sinh
Cái màu ngây ngô của thời dễ vỡ
Tự nhiên sáng nay ngồi nhớ
Mắt một thời trong trẻo sương mai
Con bé ngơ ngẩn nhìn hoa
tóc vẫn chưa dài

0 comments: