(viết riêng cho LA, chắc là LA đọc được hỉ)
Chắc phải sorry LA vì đã xóa cái post trước có kèm cả comment của LA. Nhưng mà comment của LA cũng đã có tác dụng hết sức tốt phải không, nhờ nó mà KA có đủ vui vẻ để xóa cái post than thở nhảm nhí đó.
Thật sự, từ lâu KA không muốn than thở trong blog nữa. Vì càng ngày càng có nhiều cái không biết phải gọi tên nó thế nào. Với lại, như LA nói, có nhiều điều nói ra sẽ làm mất vui.
Bây giờ, trong một lúc cảm thấy tinh thần xuống thấp nhất, thì lại nhận được sự an ủi. Thiệt ngộ là an ủi rất chính xác với hoàn cảnh, mà lại từ một người bạn mà KA chưa từng kể lể tâm sự gì. Không biết nói gì hơn là thấy ấm áp.
Thích câu này của LA "Ngày mai trời lại sáng". Có lẽ, dạo này KA đã mất hy vọng, không còn nghĩ là trời sẽ lại sáng nữa. Nhưng trên sự thật, thì ngày mai sẽ là một ngày mới.
Uh, có thể, trong cuộc sống bao giờ cũng có thể có một vài chuyện làm mình khó chịu. Nhưng cuộc sống nói chung vẫn rất tốt mà đúng hông :D
Lại nhớ cái vẻ lúc nào cũng iu đời của LA hồi xưa. Hồi đó, KA đã ước mình cũng được như thế.
3 comments:
Trời ạ! Khoái quá! Được KA viết riêng hẳn một bài. Ôm hôn thắm thiết miếng nha! >:D<
>:D<
Post a Comment