Hôm qua đi cắt tóc. Cũng phải cả năm rồi không cắt, tóc tai dài thậm thượt tới nỗi muốn đi đóng phim ma chắc chả cần hóa trang. Đi cắt tóc bên này thì dễ èm, vô tiệm nói "cắt tóc cho tui", xong chỉ cho họ mình muốn cắt ngắn cỡ chừng nào, rồi họ cứ vậy mà sáng tác kiểu gì đó thì sáng tác.
Vừa ngồi vừa lim dim. Phê! Ở VN hồi xưa có một tiệm cắt tóc quen, chỉ vì lần đầu tiên vô tiệm đó mình làm một giấc tới khi cắt xong, mấy cô thợ cười té re, xong nhớ mặt luôn. Cảm giác có người vọc cái đầu nó phê phê, đã đã.
Nhắc tới đây thì nhớ kinh nghiệm đau thương mấy lần đi gội đầu. Mẹ mình khoái món gội đầu, mình thì nói chung tiếc của (ở nhà gội cũng được dzị!) nên không đi. Có một lần chở ông xã Trinh (chứ hông phải ông xã gấu) đi uốn tóc. Ngồi chờ mấy tiếng đồng hồ, ông xã kiu thôi vô gội đầu cho sảng khoái, giết thời gian, nhớ mẹ bảo gội ngoài tiệm đã lắm nên mình cũng muốn thử. Trời ạ cái cô thợ, người thì nhỏ sao móng tay dài thế không biết! Tội nghiệp cái đầu mình bị cào te tua tơi tả, đau méo mặt. Được cái gội xong cổ lấy máy sấy sấy đàng hoàng, nhìn cũng đẹp đẹp, tạm quên nỗi đau he he.
Lần 2 là đi ăn đám cưới anh Lâm ở DL. Sáng ra, gấu với Monkey xách máy đi làm phó nháy. Còn hai đứa mình với bé Bo ở nhà điệu đàng. Bé Bo rủ đi gội đầu, mình nghĩ tới cái màn bị cào đã ngán, nhưng nghĩ lại ở tiệm họ sấy tóc đẹp hơn mình tự sấy, nên gật. Hai đứa kéo nhau qua tiệm hớt tóc (thanh nữ) gần đó. Wow, cái tiệm nhỏ xíu tồi tàn mà đông khách ghê. Khách là một đám mấy ông sồn sồn cỡ ba chục bốn chục, ngồi đưa cái bản mặt phê càng cua cho hai cô thợ gội đầu, sấy tóc, ngoáy tai, blah blah... Có hai cái ghế gội đầu (thiệt ra ai đi rồi thì biết nó giống cái giường hơn hé hé) nằm cạnh nhau. Một ông khách sau khi đã xong xuôi nhu cầu tắm gội (quên, gội chứ hỏng tắm) và trao đổi những lời có cánh với cô thợ, lồm cồm bò xuống. Cô thợ kiu bé Bo lên. Tội nghiệp bé Bo vừa leo lên giường nằm cạnh (cái giường của) một ông khác, vừa nhăn nhó "Monkey mà biết chắc git em chit" (amiphòphò, monkey đọc xong mà có git em chit thì tha thứ cho chị nhé Bo!).
Mạn phép skip cái đoạn dzịt cũng bị cùng cảnh ngộ như bé Bo (sợ gấu git chit hé hé).
Kết quả là bữa đó lỗ sặc gạch, vì đầu thì không được sấy đẹp đẽ gì sất (hai đứa vừa được bò xuống giường là tá hỏa tự sấy tóc qua quýt cho khô rồi dzọt), lại còn bị cào đau te tái hơn lần đầu tiên. Hình như độ dài móng tay của mấy cô thợ tỉ lệ thuận với số lượng khách đàn ông thì phải.
***
Nói tiếp vụ hôm qua đi cắt tóc, cắt xong thì cô thợ cắt tóc lấy cây kẹp tóc ra cắm điện lên cho nóng. Vụ này ngoài tự điển, vì mấy lần trước cắt ở tiệm này toàn cắt xong là dzọt, thậm chí cũng không có sấy. Mình tự nhủ chắc cổ thấy tóc mình te tua quá, tính ép cho nó thẳng thẳng ra tí nhìn đỡ hơn (lần nào cắt ở tiệm này cũng nghe họ hỏi sao tóc mày hông chăm sóc gì thế, sao hông xài thuốc dưỡng tóc blah blah và blah blah). Ai dè ngồi gật gù thêm lát nữa thì phát hiện ra mình có cái đầu tóc quăn.
Hé hé, khoái chí xách đầu về khoe gấu. Dù biết nó chỉ quăn được vài ngày, nhưng vẫn khoái.
Ở Hàn, có dzụ sơ-vịt-sừ (service, tức là bonus, mấy người Hàn họ gọi dzậy). Đi nhậu thì được sơ-vịt-sừ quả đào hộp tráng miệng, mua 10 cái bánh thì sơ-vịt-sừ thêm một cái, giờ cắt tóc thì sơ-vịt-sừ thêm vụ tóc quăn, he he ...
Theo một bài báo gì đó mình đã đọc về mức độ thỏa mãn của khách hàng, thì cái vụ sơ-vịt-sừ ngoài mong đợi này lại làm khách hàng thấy sung sướng nhất.
0 comments:
Post a Comment