Tuyết mùa đông

Mùa đông này mình sợ tuyết, vì sợ té. Nhưng hôm nay, khi nhìn xuống cái sân phủ đầy tuyết trắng và chợt nghĩ có thể đó là lần cuối mình thấy tuyết ở Hàn, tự nhiên thấy lòng mềm đi vì một xúc động mơ hồ.

Thật ra tuyết chẳng có tội tình gì. Nó trắng và đẹp. Sau khi rơi xuống, tuyết trở nên lầy lội và đen thui thì cũng không phải do lỗi của nó. Ngày tuyết rơi đầu tiên của mùa đông bao giờ cũng làm mọi người háo hức. Mùa đông năm nay cũng vậy. Lúc tuyết bay đầy trời hôm đó, mấy đứa nhỏ trong cty nhảy ùa ra ban công chụp hình. Mình gặp cô Hàn chung cty, cổ hỏi you thích tuyết không? Mình nhìn tuyết bay như một cơn mưa trắng muốt chao đảo bềnh bồng ngoài lớp kính, nói cũng bình thường, nhưng mà nhìn thấy tuyết đầu mùa thì thích lắm. Cổ nói ừa, người Hàn cũng vậy, ai cũng nôn nao trong ngày tuyết rơi đầu tiên, dù đó có là mùa đông thứ mấy trong đời người đi nữa.

Hồi nhỏ mình đọc truyện, xem ảnh, một trong những thứ hay làm mình mơ mộng là đắp người tuyết. Mình hay nghĩ nếu là mình đắp một người tuyết, thì sẽ lấy cái gì để làm mũi, cái gì làm tay, cái gì làm mắt. Mình luôn nghĩ người tuyết mà mình đắp sẽ rất đẹp, có đủ cúc áo, nón và khăn choàng, có cả một cái chổi. Sang bên này, cũng có một hai lần cùng bạn bè đắp người tuyết, nhưng rất sơ sài, chỉ đặt hai cục tuyết lên nhau rồi thêm mắt mũi. Giờ nghĩ lại, mình hiểu ra đó không phải sự khác nhau giữa tưởng tượng và thực tế, mà là sự khác nhau giữa cái của mình và không phải của mình. Người ta chỉ chăm chút người tuyết đắp trong vườn nhà. Không ai chăm chút một người tuyết đắp giữa bãi tuyết công cộng trong một chuyến đi chơi, biết rằng ngay sau phút ngẫu hứng đó mình sẽ về và không còn liên hệ gì đến nó nữa.

Mỗi lần nhìn tuyết rơi là một lần nhớ mẹ mèo. Nghe nói ở Melb không có tuyết, chỉ có ở những vùng núi cao của Úc. Nhưng mình vẫn chắc là đây không phải là lần cuối cùng mình nhìn thấy tuyết. Chắc chắn rồi mình sẽ đi đến vùng có tuyết một lần nữa, không phải vì nhớ thương tuyết gì đâu, mà là để mẹ mèo nhìn thấy tuyết, chạm tay vào tuyết một lần. Để mẹ mèo không phải tiếc nuối gì trong đời. Để mình cũng không phải tiếc nuối gì trong đời.

0 comments: