Ký ức



Có những ký ức tĩnh lặng dịu dàng
Như lá khô ngủ vùi trong khu vườn hoang có rất nhiều cây cao rủ bóng
Như lá sắp mục rã vùi chôn vào đất
Một ngọn gió thoáng qua lại khe khẽ lao xao

Ký ức con người như bầu trời sao
Ngoài những gì ta thấy là rất nhiều xa xôi và thăm thẳm
Có những ngôi sao chưa bao giờ tắt
Chỉ là chúng lấp lánh ở một góc nào đó khuất bên trời

Có ngôi sao làm chúng ta mỉm cười
Bằng cách kể thì thầm những mẩu vụn về hạnh phúc
Có ngôi sao ngày xưa từng là nỗi buồn quay quắt
Giờ cũng đã thành nụ cười điềm tĩnh vu vơ

Ký ức có khi chỉ sống trong những giấc mơ
Cũng giống sao trên trời chỉ sáng trong đêm tối
Khi ngày mới lên, nắng hồng vẫy gọi
Chúng quay về một thế giới rất riêng và ngủ giấc ngọt ngào

Đôi khi thức dậy từ một giấc chiêm bao
Thấy mình xa xưa, thấy mình ngốc nghếch
Thấy những mảnh đời tưởng chừng mãi mãi trôi qua mất
Vẫn lung linh mơ hồ trong một góc chẳng ai hay

1 comments:

VB said...

Sao hôm nay mọi thứ tĩnh lặng dịu dàng đến vậy, làm mình cũng thấy nức lòng, bâng khuâng.