3d

Một cái phòng nhỏ bít bùng như chiếc hộp gỗ có rèm cửa. Từng người khách xếp hàng chờ đợi để bước vào.

**

Một cậu nhóc mười ba tuổi.

- Hôm nay có gì mới không chú?
- À, có công viên Jura. Nhưng hơi sợ đấy nhé!
- Cháu là con trai, cháu không sợ!
- ...

Những hàm răng khủng long khổng lồ nhọn hoắt như cắm phập vào người. Những móng vuốt khủng khiếp quơ quào sượt qua trước mắt.

Hết năm phút, cậu bé tái nhợt, run lẩy bẩy vì phấn khích.

- Cái cảm giác muốn chạy mà không chạy được nó thật kinh khủng, chú nhỉ!

Trong đời thực, nhiều khi cũng thế.

***

Một anh chàng ba mươi mấy tuổi, lần nào cũng mất trọn năm phút với hình bóng của các cô diễn viên xinh đẹp nóng bỏng.

- Này, nói thật đi, chắc lúc vắng khách ông bạn cũng tự sướng như vậy đúng không?
- ...
- Tuyệt quá, y như thật! Hề hề... Chả bù với mụ nhà!

***

Một cô gái khoảng hai mươi mấy tuổi, khuôn mặt với mái tóc hòa vào nhau như một làn khói mong manh.

- Đoạn phim tôi nhờ làm có chưa anh?
- Xong rồi, cô xem đi.

Cách đây mấy tuần, cô đã đến đây với những tấm hình cũ.

Cánh cửa gỗ đóng lại. Cô ngồi trong bóng tối, căng thẳng chờ đợi.

Rồi bất chợt, từ trong hư không, anh hiện ra.

Trái tim cô ngừng đi một nhịp. Trời ơi, đúng là anh rồi, mái tóc đó, nụ cười đó, ánh mắt đó.

Anh chầm chậm đưa tay ra. Bàn tay dừng lại cách khuôn mặt thảng thốt của cô chỉ vài ly. Cô rùng mình. Nước mắt bất chợt lăn xuống má.

Không có tiếng nói. Dĩ nhiên người ta chỉ tạo lại được hình ảnh 3d từ những tấm hình cô mang đến, chứ làm sao tạo được giọng nói trầm ấm ngày xưa. Thay vào đó, bản nhạc cô yêu cầu đang ngân nga. Những nốt nhạc dương cầm rải như mưa vào miền nhớ.

Nhưng khi cô choàng ôm lấy hình ảnh đó, trong vòng tay chỉ là hư không.

***

Người chủ nhìn cô gái rời khỏi với đôi mắt ướt đẫm.

Anh biết cô sẽ trở lại. Mà cũng vừa mong, vừa không mong cô trở lại.

Hết ngày, anh đóng cửa tiệm, quay về căn phòng nhỏ, lôi hộp cơm trong tủ ra hâm lại.

Căn phòng là thật. Hộp cơm là thật. Ngọn gió đang lùa vào ban công là thật. Những ngọn lá khe khẽ lao xao, và chậu cây nhỏ vươn mình trên cửa sổ phòng, tất cả đều là thật.

Chỉ không có tình yêu.

Lâu rồi, anh không còn tin vào tất cả những gì mình không thể chạm tay vào.

0 comments: