Con muỗi

Một giờ rưỡi đêm, và tui vẫn thức.

Đập tới con muỗi thứ 2 rồi, mà vẫn thỉnh thoảng lại thấy một chú bay vo ve qua trước mặt. Mà đập thì có dễ đâu. Có khi thấy rành rành nó chễm chệ trên tường, hoặc vòng vo như trêu ngươi trước mặt mình, đưa tay lên là lại mất hút.

Con muỗi, cũng giống như bất cứ thứ gì phiền toái của đời người. Vo ve và quấy nhiễu. Ngứa ngáy và bực bội.

Đối phó với nó cũng có nhiều cách. Chẳng hạn như tui có thể rình nó cả đêm, rình tới khi nào đập được nó thì thôi. Kết quả là nó chết, còn tui chắc cũng chả sung sướng gì hơn nó, te tua vì thiếu ngủ.

Hoặc tui cũng có thể ngủ tỉnh queo, sáng dậy lấy thuốc bôi vài chỗ muỗi cắn, là xong. Máu nhiều, mất tí xíu cần gì quan tâm! Nói vậy thôi chứ có khi còn bị bệnh. Mấy cái phiền toái nhỏ có khi dẫn tới phiền phức lớn không chừng.

Hoặc tui mua thuốc về xịt tùm lum, cho nó chit ngắc, tui cũng nghẹt thở một tí. Biện pháp mạnh nào cũng có side-effect của nó.

Hoặc tui có thể ... chửi con muỗi. Chửi làm ràm cả đêm. Chửi tới nỗi nhức cả lỗ tai người bên cạnh, mà con muỗi thì chả có mất tẹo cánh nào.

Hoặc tui có thể mỗi ngày đều đóng chặt cửa to cửa nhỏ lại chẳng hạn. Sẽ thiếu oxy và thiếu gió trầm trọng, sẽ nóng le lưỡi vì đang là mùa hè. Mà cũng có khi chả ngăn được muỗi, vì nó nhỏ quá. Ba cái phiền toái nho nhỏ có ngăn thì cũng lọt qua khe mà tới thôi à.

Hì, tui nói lảm nhảm vậy thôi, chứ thiệt ra tui đang thức chả phải vì con muỗi, mà đơn giản vì tui lười đi ngủ.

Vậy đó, nhiều khi người ta chỉ đổ lỗi cho những phiền toái bé xíu mình gặp phải.

Cũng tội nghiệp con muỗi!

0 comments: