Nhà trong góc vườn




Có một lần tới chơi nhà H. Cái nhà thuê, hay nói đúng hơn là một cái chòi gạch bé tí, nằm trong góc vườn.

Trước cửa có một cây chanh đung đưa. Bên cạnh có bãi đất đầy rau lang. Bên kia là con mương. Cái chòi bé tí giống như một cái am cũ, yên ả tĩnh tại.

===============

Hôm nay lại nhận mail Yahoo báo đóng cửa 360. Cũng chả có gì nhiều trên đó để mà tiếc. Tự nhiên thấy may vì hồi xưa đã không bỏ blogspot.

Thú thiệt, nhiều khi cũng muốn qua 360. Lâu lâu vô blog bạn bè đọc, thấy blog tụi nó tấp nập như chợ Bến Thành, khách ta khách Tây tùm lum, view cao ngút trời, còm-men tá lả. Blog mình thì giống cái am tịnh tu, chỉ mình ta với ta ngồi gõ phím lóc bóc loong boong, thỉnh thoảng có mấy người bạn thân cũng không khoái còm men y chang mình. Cái máu khoái hư danh nhiều lúc cũng cọ quậy.

Nhưng rồi (may mà) cũng không bỏ được cái am nhỏ vắng queo quắt của mình. Nhất là lúc có mấy chuyện buồn bực, thay vì tung hê lên 360 cho thiên hạ bu vô xem, thì về blogspot ngồi rót trà ngẫm nghĩ. Rồi thấy đời cũng trôi, buồn bực lại thành không cả, lúc đó lại thấy mừng vì đã không làm ầm ĩ gì quá.

=======

Dạo gần đây thấy cuộc sống chững lại. Thỉnh thoảng bạn bè hỏi sao rồi. Ừ à, chẳng sao cả, vẫn thế thôi.

Có một con người trong mình gầm gào "Ráng lên chứ, ráng làm cái gì đó đi. Hạnh phúc của cuộc sống là cố gắng và thành công."

Một con người khác thì lười nhác bảo "Hạnh phúc là tận hưởng cái đang có. Chả cần phải đi tìm đâu xa xôi."

Con người kia càu nhàu "Nhưng nếu ngươi không làm gì cả, thì đến cuối cùng ngươi sẽ hối tiếc vì đã không làm gì để cuộc sống tốt đẹp hơn. Mọi người đều đang đi tới, chỉ có ngươi là đứng yên."

Con người này uể oải đáp "Nếu ta đang đứng yên và cảm thấy sung sướng, sao ta lại phải đi tới?".

Vậy đó, suốt ngày hai chúng nó cãi nhau. Mình có khuynh hướng trở thành thằng người thứ hai, béo ú, lười nhác, nằm phèo gặm một cái bánh ngọt, tự nghĩ là vậy cũng sung sướng lắm rồi.

Và mình vẫn ở mãi trong cái nhà nơi góc vườn, dù rằng bà con thì đang xây nhà lầu hết cả. He he.

1 comments:

Unknown said...

vấn đề là con mèo thích nằm phơi nắng mỗi ngày trong căn nhà nhỏ góc vườn (và có thói quen ăn rau...:D ). hay là thích đánh nhau với những con mèo khác cả ngày để khuya về nằm trên mái nhà lầu (ăn cá và ao ước được có một ngày nằm phơi nắng thảnh thơi). Có lẽ sẽ có một ngày tự nhiên con mèo lười nó chán rau thèm cá, thế thì tự nhiên nó sẽ phải vận động thôi. Còn một giải pháp khác là con mèo lười cứ nằm đó phơi nắng đi, con gấu vào rừng bắt cá về cho ăn, ka ka