Tiếng guitar bập bùng gõ nhẹ vào đêm
Và anh
Và em
Và nỗi hờn không rõ
Và nỗi buồn bâng quơ như gió lùa khe cửa
Không hiểu tại sao
Đêm mùa hè cơn gió trốn nơi nao
Cắt cái nóng làm đôi mỗi người một nửa
Ghét lắm nỗi giận hờn vây bủa
Nặng nề trôi kéo trĩu một đêm dài
Chẳng tại mùa hè mà cũng chẳng tại ai
Cũng chả hiểu vì sao tự dưng lại buồn như thế
Khi mà vẫn đang dựa vai nhau thật nhẹ
Nghêu ngao những bài tình ca cũ rích cũ mèm
Giá say rồi ngủ một giấc mà quên
Sáng tỉnh dậy chẳng còn băn khoăn rối bời canh hẹ
Chắc từ lâu quên mất mặt mũi nỗi buồn
Nên giờ thành lạ thế
Lơ ngơ mình tự hỏi mình
Tiếng guitar cũng mệt rồi
Thôi ngủ vậy
Sáng mai lại cười toe toét bình minh
0 comments:
Post a Comment