Bàn một chút về sự nhạy cảm

Nàng Công Chúa Và Hạt Đậu

Ngày xưa, có một hoàng tử muốn cưới một nàng công chúa, nhưng công chúa phải cho ra công chúa, phải toàn thiện toàn mỹ. Hoàng tử bèn chu du khắp thiên hạ để kén vợ. Công chúa thì chẳng thiếu gì, nhưng nàng nào cũng có vài nhược điểm hoặc tật xấu. Thế là, một ngày kia, hoàng tử đành buồn rầu trở về nhà.


Đến tối, nổi lên một cơn giông tố kinh khủng. Mư ào ào như xối. Có tiếng gõ cửa lâu đài. Lão vương thân chinh ra mở cửa.Bên ngoài là một nàng công chúa, nhưng mưa gió đã làm cho nàng tiều tụy quá thể. Đầu tóc, quần áo nàng võng những nước và còn rỏ giọt từ mũi xuống giầy nàng. Nàng tự giới thiệu là nàng công chúa toàn thiện toàn mỹ mà hoàng tử đang chờ đợi.

Hoàng hậu nghĩ thầm: “Được, cứ để xem xem!” Rồi hoàng hậu vào buồng ngủ thắp đèn lên và nhét một hạt đậu xuống dưới đệm giường. Sau đó ngài đặt hai mươi cái đệm chồng lên trên cái đệm đã đặt trước. Đấy chính là cái giường dành cho công chúa.

Sáng ra, người ta hỏi thăm đêm qua nàng ngủ có yên giấc không.

Nàng đáp:

- Suốt đêm tôi không chợp mắt, vì nằm phải vật gì răn rắn, thâm tím cả mình mẩy.

Hoàng hậu bèn phán:

- Công chúa ra công chúa thật! Đây chính là nàng công chúa toàn thiện toàn mỹ, nằm trên hai mươi lần đệm nàng vẫn thấy đau vì một hạt đậu.

Hoàng tử cưới nàng làm vợ và hạt đậu được bày trong một phòng triển lãm, đến giờ vẫn vào xem được, vì chưa có ai lấy đi cả.

Chuyện tôi kể đến đây là hết và tôi xin cam đoan với các bạn là chuyện có thật đấy

Truyện này của Andersen. Phải nói là hồi xưa đọc chả hiểu gì sất. Cứ tự hỏi tại sao chàng hoàng tử lại cất công đi kiếm cho được một bà công chúa chảnh vậy làm gì.


Mới đây search thử từ “nhạy cảm” trên google, thì ra cái truyện này. Hóa ra người ta diễn dịch cái sự đau vì hạt đậu qua hai chục lần nệm đó thành ra sự nhạy cảm.

Cũng có nhiều người đánh giá cao sự nhạy cảm. Cái câu giới thiệu “nàng là một người con gái tinh tế và nhạy cảm” nghe quen quen, hehe.

Thú thiệt, tớ cũng là một đứa khá nhạy cảm, theo sự đánh giá của một số người quen. Hồi xưa thì cứ nghĩ vậy cũng tốt. Cho đến lúc làm cái bản tự đánh giá để gửi cho một công ty nọ, trong đó có phần nhược điểm bản thân, tớ chả dám ghi vào cái gì xấu (vd như lười, ghi vào là đảm bảo không qua nổi vòng loại), nên cuối cùng đành bỏ vào đó cái vụ too emotional, ý là tui hơi bị nhạy cảm, nhưng cũng là nhược điểm nhẹ thui. Ngay lúc đó có vẻ như tớ đã đánh giá cái vụ nhạy cảm là không tốt mấy rồi.

Ai dè lúc ông giáo sư đọc cái bản đánh giá, ổng hoảng hốt bắt tớ bỏ cái nhược điểm đó đi ngay lập tức. Theo ổng, “too emotional” trong công việc là rất rất xấu, nghĩa là mình có thể để cho cảm xúc của mình ảnh hưởng đến kết quả công việc.

Có thể trong công việc nó xấu thiệt. Vậy trong đời sống thì thế nào?

Thiệt tình là tớ cũng hổng muốn phê phán gì, vì như tớ đã nói, tớ bị đánh giá là khá nhạy cảm. Nghĩa là nếu phê phán, thì cái đứa bị phê trước tiên là tớ còn gì!

Nhưng tớ đã nhiều lần bị lãnh hậu quả đau thương cũng do cái sự nhạy cảm (quá mức) của mình mà ra. Tưởng tượng nhé, bạn có một người iu. Người iu bạn nói chung cũng thương và chăm sóc bạn ghê lắm. Nhưng vốn là con trai, hay ham việc và cũng hơi vô tâm một tẹo, có khi anh ta cắm đầu vào công việc hơi quá mức một tí, một tí xíu thôi. Có khi anh ta lơ đãng một tẹo thôi. Có khi anh ta im lặng để suy nghĩ cái gì đó. Có khi anh ta hơi bực mình chuyện gì đó. Và bạn, vì nhạy cảm quá mức, nên cảm nhận được tất cả những chuyện đó. Và bạn buồn, bạn lo, bạn nghĩ xem tại sao, bạn tìm cách giúp anh ta (dư thừa, hehe, con trai có problem thì chỉ cần được cho một khoảng không gian để suy nghĩ, và vài sự chăm sóc nho nhỏ), bạn tìm cách hỏi han, bạn rối tinh lên. Cũng có thể bạn không tới nỗi tích cực vậy, bạn giận dỗi, bạn làm mặt lạnh, bạn gây gổ, … Hmm, cuối cùng thì dù bạn phản ứng kiểu nào, chuyện bé cũng dễ xé thành chuyện to, bạn không vui, người iu bạn cũng thế.

Cũng như là mình có một người bạn, vốn rất nhạy cảm về mấy chuyện tốt. Nhạy cảm về mấy chuyện tốt là sao hả? Thử tưởng tượng bạn thấy một người sắp bị ngã xuống sông, tiện tay kéo họ lại, còn họ thì cảm kích như điên, lẽo đẽo theo bạn cảm ơn suốt ngày.

Nói đến đây, có bạn sẽ giơ tay phát biểu: như vậy đúng hay sai không phải do cảm giác quá nhạy, mà do cách mình hành xử. Nếu bạn không xử sự sai lầm khi cảm thấy có problem nho nhỏ nào đó trong tình yêu, hoặc nếu cái người kia dù cảm kích ghê lắm nhưng không lẽo đẽo đi theo cám ơn, thì mọi việc ổn cả, đúng không?

Đúng vậy thật. Lại nhớ tới nàng công chúa hạt đậu. Nàng ta dễ thương, đúng không, cả đêm đau mình vì một hạt đậu, nhưng không rên rỉ tiếng nào. Nếu là nàng công chúa khác, giàu có, quyền uy, chắc mắng chửi om sòm.

Nhưng mà mệt quá, người thân và người hầu của nàng công chúa dễ thương này. Tưởng tượng đụng chuyện gì hơi sơ ý một chút, cũng bị nàng (nhỏ nhẹ hết sức) than “tui thâm tím cả người, tui không chợp mắt được” hoặc cái gì tương tự vậy, thì dù có thương nàng ta đến mấy, cuối cùng sẽ thấy như sống trong ác mộng.

Sống cạnh một người nhạy cảm, nếu bạn thích cách ứng xử của người đó, thì thật tuyệt. Bạn không cần phải nói nhiều. Giống như chỉ cần ho, là có ngay một cái áo ấm, một ly nước chanh, sung sướng hết chỗ nói.

Còn nếu bạn không thích, thì quả là một vấn đề. Khi mà chỉ cần một hành xử nào đó vô tình, một câu nói buột miệng, cũng đủ làm người kia vui như tết cả ngày, hoặc buồn như điên vài hôm, thì thật oải hết sức. Và nếu như khi buồn như điên hoặc vui như tết mà họ lại làm những điều bạn thấy là phát mệt (cái chữ “thấy là phát mệt” cũng bao hàm ý bạn là người khá nhạy cảm rồi đây), thì còn oải hơn.

Nói lung tung, chả biết kết luận gì. Hóa ra ông trời cũng khá thông minh, khi cho con gái thường nhạy cảm, và con trai thường kém nhạy cảm.
Chứ nếu hai người đều nhạy cảm mà sống với nhau, thì phải cẩn thận, nếu không muốn cả hai đều oải, hehe.

Chỉ số EQ, Emotional Intelligence, theo định nghĩa của Google: “The awareness of and ability to manage one's emotions in a healthy and productive manner” => người ta chỉ đánh giá cao khả năng QUẢN LÝ CẢM XÚC MỘT CÁCH LÀNH MẠNH VÀ MANG LẠI KẾT QUẢ TỐT thôi

1 comments:

Unknown said...

cam on ban nha!minh tim i nghia truyen nay wa troi.hoa ra i nghia la vay.=)