rồi cũng là trăng nơi đáy nước
hồ cầm gạt lệ chiêu quân
theo cánh nhạn bay em về phương bắc
nhìn nhau thôi cũng ngại ngần
lá đỏ rưng trời ngựa bước chồn chân
nghiêng bóng xế liêu xiêu thành quách cũ
quân vương khóc soi mình vào chén rượu
mang người thương đổi lấy cuộc yên bình
rồi cũng đổi dời những bận điêu linh
rồi nhụy cũng tàn rồi hoa cũng nát
có lẽ sắc hương quá dễ dàng phai nhạt
nên trên bàn cân luôn là phía nhẹ nhàng
tiếng hồ cầm lỡ một nhịp mang mang
đâu ai đổi giang san lấy người trong mộng
tình yêu chỉ là bóng trăng lồng lộng
lá lìa cành chạm mặt nước là tan
0 comments:
Post a Comment