Workshop

The zoo náo nức vì sắp được đi chơi. Trong chương trình là seminar, xong rồi đi núi, rồi spa. Spa là gì thì cóc biết, nhưng được đi chơi là thích rồi, nên cứ thế mà mở mắt đưa chân.

Năm ngoái, seminar một buổi chiều là xong. Tối ăn uống, nhậu nhẹt, karaoke rất chi là hoành tráng. Năm nay cũng giống vậy, có điều schedule hơi khác, tức là chơi trò chơi rồi seminar, 7g ăn cơm chiều, xong lại seminar đến 11g tối. Tưởng là về ngủ, ai dè bị gọi đi karaoke và nhậu tiếp. Xong bà con về đi mua thêm bia. Vịt cũng định tham gia, nhưng ngồi chờ bia lâu quá mắt díp lại, thôi thì đi ngủ cho nó khỏe. Sáng ra thấy các cô gái không bò ra khỏi giường được vì tối qua nhậu đến 4g sáng, còn mấy chú trong nhóm thì overnight luôn. Hãi! (thiệt ra cũng hơi tiếc, hehe...)

7g rưỡi ăn sáng (với sự vắng mặt đáng kể của các thành viên buổi nhậu tối qua). 8 rưỡi tập trung ra xe đi núi. Hóa ra núi nằm trong khuôn viên một cái chùa. Đến nơi, thiên hạ thì hăm hở tham quan chùa, còn bà con công ty này thì cứ thế mà miệt mài leo. Đường lên quanh co, người thở phì phò. Thỉnh thoảng gặp một cảnh chùa lưng chừng núi, chỉ biết ráng giương mắt ngó một cái (phải ráng, vì leo mệt quá nhướng mắt lên cũng hỏng nổi), rồi lặc lè leo tiếp.

Tới đỉnh núi, vẫn y như năm ngoái, tức là chụp ảnh lòng vòng bên cái biển ghi độ cao bốn trăm mấy chục mét (thấp ỉn, so với mấy cái núi VN), la lối hét hò vài chặp, làm vài tư thế quái dị, thở phì phèo thoi thóp cho hết mệt, xong rồi chụp một tấm ảnh cả cty, và lết bết kéo nhau leo xuống.

Được cái trên đường xuống the zoo đi sau lưng sếp bự. Tới cái chùa, sếp bự đứng lại ngó, bảo the zoo chụp hình đi (ý là thương xót mấy thằng nước ngoài lâu lâu được đi thăm thắng cảnh Hàn mà cứ phải chạy như chạy giặc). The zoo tranh thủ chụp hình ào ào. Có cái shop bán ngói cho người ta vẽ vời, làm vịt nhớ cái lần nó đi chùa ở Soeraksan được khuyến mãi viên ngói hai ba ngàn gì đó, mà nó đã ghi lên một câu bất hủ (hé hé). Bà con có vẻ khoái màn này vô cùng. Sếp ghi hai viên một lúc, viên đầu chả biết ghi cái gì, viên sau ghi ... tên cty + địa chỉ (ặc, chắc để cho thần linh biết chỗ mà tới phù hộ độ trì). Bạn cánh cụt cũng nhào vô ghi một viên, nói chung là gia đình hạnh phúc, sức khỏe dồi dào, tiền vô như nước, v.v... rất chi là phù hợp với tinh thần chúc tụng mấy ngày Tết của dân Việt ta.

Chỉ thương chú vịt mẹ (gọi vậy, thứ nhất vì chú có tướng đi lắc lắc lai giữa vịt và Charlot, thứ hai vì mỗi lần the zoo đi đâu chú đều được cử dắt đi, chú lắc lư đi trước, ba đứa lót tót đi sau, nhìn rất giống vịt mẹ dẫn bầy vịt con đi thăm ruộng). Chú vịt mẹ không biết là được giao nhiệm vụ đi cuối đoàn, hay là do thói quen chăm mấy con vịt con ngoại quốc, mà cứ phải lẽo đẽo đi sau chờ the zoo chụp hình.

Xuống núi, đi ăn trưa. Món pipimpap lần đầu tiên thấy ngon dã man. Không biết do quán chuyên bán nên họ làm ngon, hay do leo núi mệt quá.

Xong cả cty lại lên xe. Đến spa castle.

Spa castle thực sự là castle, nội cái sảnh cũng xứng đáng gọi là lâu đài rồi. Sang như khách sạn bự. Đó là một khu liên hiệp tắm nước nóng, massage và water park. Trong khi các ông con trai lục tục kéo nhau vào lâu đài, thì mấy cô Hàn kéo vịt và Phi qua một bên hỏi han gì đó. Sau một hồi quơ tay múa chân lung tung beng thì cũng hiểu là các cô muốn đi một nơi khác. Thì đi, hehe. Dù sao cũng không nên biểu diễn sắc đẹp gia cầm trong trang phục áo tắm trước mặt nguyên bầy con trai, trong khi mấy cô Hàn đã trốn ráo.

Cả bọn con gái chất lên chiếc xe 7 chỗ, bắt đầu hành trình đi ... tắm hơi.

Nhân tiện phải giới thiệu chút, tắm hơi của Hàn nổi tiếng vô cùng. Dân Hàn nói chung đều mê món này. Trước khi đi vịt đã cẩn thận hỏi cô bạn Hàn, tắm hơi có chung nam nữ không. Cổ nói có, nhưng yên tâm đi, vì sẽ được mặc áo và quần short, giống đồ bộ lửng nhà mình. Vậy thì tuyệt, hehe.

Đến nơi, cái nhà tắm nói chung cũng không sang trọng gì lắm. Quota mỗi đứa được 50 ngàn. Tiền tắm mỗi người 6 ngàn. Mỗi người cất giày xong, mang chìa khóa hộp giày vào đưa cho quầy, thì được một cái chìa khóa nhựa gắn vào một cái vòng đeo tay. Chìa khóa này để mở ngăn chứa đồ đạc quần áo, và cũng để tính tiền các dịch vụ bên trong. Ăn uống mua bán gì đều có thể nhập mã số bằng cái khóa đó, để lúc ra cổng tính tiền một lần. Nói chung rất chi là khoa học.

Các cô hướng dẫn, tắm thì vô phòng bên cạnh, tắm hơi thì lên lầu. Thường là tắm trước, xong đi tắm hơi, rồi quay xuống tắm lại. Thay đồ bộ xong (bộ đồ màu nâu đỏ, vải thô, nhìn hơi giống sư sãi chỉ trừ một điều nó ngắn hơn và đỏ hơn), vịt hí hửng nhào vô phòng tắm, thì ...ặc ặc, ai trong đó cũng trăm phần trăm cả. Các bà các cô nhìn vịt như người hành tinh, ngơ ngác hỏi, sao mày vô đây mà lại mặc đồ.

Ặc ặc!!!

và ặc ặc!!!

Vịt thất thểu đi lên lầu. Đầu tiên chỉ thấy một cái phòng rộng, ở giữa có cái gì tròn tròn bầu bầu như cái lò gạch. Vài người cũng mặc đồ bộ đang lang thang, hoặc nằm ngồi. Chả lẽ tắm hơi là vậy??? Dòm quanh quất, thấy mấy cái phòng khác. Một phòng đề "Phòng Hoàng thổ", dòm vào thấy tường trét đầy đất sét vàng vàng, hơi nóng hầm hập hắt vô mặt. Vội vã bay trở ra. Phòng bên cạnh là phòng đá cuội, đá lát đầy tường, nóng còn hơn phòng hồi nãy. Thêm một phòng ice, lạnh quéo cẳng. Bà con né phòng ice, toàn vào phòng tắm hơi, nằm ngồi, trò chuyện, xong ra mồ hôi ướt chèm nhẹp. Trời ạ, bên này nếu cần lạnh chỉ cần mò ra đường đứng, còn cần nóng thì về Việt Nam đảm bảo chảy mồ hôi còn nhiều hơn, mắc chi phải đi tắm hơi, hehe.

1 comments:

Penguin said...

moi do.c lai blog cu~. Gia' vien ngo'i đdo' chi co' 1000 thoi ... :)